Có, vẫn có người đang theo dõi hắn, Đơn Dũng nheo mắt, miệng hôn, tay bóp, mắt thì nhìn theo người kia, sau lưng bộ đồng phục công tác ó mấy chữ mơ hồ, đang công trình thị chính. Vũ Tử nói không sai, Đơn Dũng đúng là có thể phân tâm ra làm hai việc một lúc, không lỡ việc nào hết.
Tích tắc người vừa biến mất, Đơn Dũng buông Tống Tư Oánh ra, tảng đá trong lòng bỏ xuống, vừa rồi hôn hăng thế là do quá khẩn trương mà thôi. Tống Tư Oánh thì mắt vẫn lim dim, vẫn còn ôm Đơn Dũng, vẫn chìm đắm trong cảm xúc vừa rồi, giọng có chút nũng nịu:" Anh không phải lên cơn thần kinh, mà là lên cơn động cỡn."
"Thất thố rồi, tha thứ cho tôi." Đơn Dũng gỡ tay Tống Tư Oánh ra, không ngờ Tống Tư Oánh không chịu, kéo y tới hôn tiếp. Nếu lúc khác thì y không ngại đâu, lúc này Đơn Dũng đang sốt ruột chết thôi, đẩy ra:" Được rồi, được rồi, nóng thế này, cô không có cảm giác gì à?"
"Tôi rất có cảm giác, thích tôi từ khi nào thế? Hay là nương tử dấm đá anh rồi." Tống Tư Oánh rất thoải mái hỏi.
"Ấy, cô nói trúng tâm sự của tôi rồi, đúng là tôi đã lâu không đụng vào nữ nhân, hay là chúng ta dã chiến luôn đi ..." Đơn Dũng cười rất dâm dục, y biết cách nói chuyện với Tống Tư Oánh, biết nói sao cho co ghét.
Quả nhiên Tống Tư Oánh như chạm phải điện, buông vội ra:" Anh thực sự không biết xấu hổ nữa à? Càng ngày càng lưu manh, xéo xa vào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play