Mẩu thuốc, chai rượu, đó là dấu hiệu của nam nhân cô độc.
Đơn Dũng không biết hút thuốc lắm, toàn rít một hai hơi rồi vứt đi, lát sau lại kẹp một điếu rồi vứt đi, quá nửa bao thuốc lá bị lãng phí như thế. Rượu không uống nhiều, mới sáng sớm một mình uống rượu thực sự chẳng có hứng thú gì. Y thi thoảng nhìn nồi đá ngoài sân, có chút hoài niệm thời đi học, mấy anh em đốt bếp, thái thức ăn, nấu nướng, bất kể làm ngon hay không, tâm tình đều tốt hơn được ăn bất kỳ món ngon nào.
Làm món ăn cũng phải có tâm tình, mà bây giờ chỉ còn lại mình y, mỗi người có cuộc sống riêng, ai nấy tìm kiếm thứ đặc sắc trong cuộc đời mình, qua lại ngày càng ít. Thấy sắp tới trưa, Đơn Dũng đứng dậy mở nắp gỗ, hơi nước ngùn ngụt mang theo mùi thơm ngào ngạt làm y rùng mình, mùi vị hơi đắng, có phải mình cho sai gia vị không?
Đơn Dũng múc một cái thìa nhỏ, cẩn thận đưa lên miệng, vẻ mặt tức thì trở nên khó coi, vị đắng và chát rất rõ ràng, làm y phải nhăn mặt mới nuốt xuống được. Đậy nồi vào, Đơn Dũng chạy lên lầu, lấy ra chồng tư liệu dày lật xem. Gia vị không sai, đã làm vài lần rồi, đều đắng thế này, căn bản không ngon như tư liệu miêu tả.
Hay là nguyên liệu không đúng? Nhưng mình có dùng nguyên liệu nào hiếm đâu, y mở nắp vung lên, nước canh sôi sùng sục trong vắt, nguyên liệu là mướp đắng, chẳng lẽ còn có thể nấu ra vị ngọt à?
Hay là khẩu vị của mình không đúng? Càng là món chay thì chế biến và khẩu vị càng độc đáo và tinh tế, cái vị đắng này không cách nào bỏ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play