Đến cả bệnh viện cũng có vài phần không khí lễ tết, người rất ít, biểu ngữ năm mới treo lên, đó đây vài vật trang trí vui mắt, nhưng chẳng làm không khí tốt hơn, người mà thời điểm này vẫn vào viện thì không còn quan tâm nữa rồi. Hai người đi thang máy tới tầng bảy, khu chăm sóc bệnh nhân nặng, dừng lại trước tấm cửa kính có dán chữ ICU. Đơn Dũng nhìn trong phòng có một người, nếu không để ý phân biệt thì không nhận ra được là giáo sư Tống, má hóp lại xương gò má nhô cao, y không nói gì cả.
Tả Nam Hạ khẽ đặt tay lên tấm kính, mặt mang theo quyến luyến vô tận, lại muôn vàn bất đắc dĩ, mọi tình cảm biến thành tiếng thở dài, đưa tay áo lau nước mắt.
"Bác Tả, bác đừng kích động, bác ngồi xuống đây đã." Đơn Dũng vội đỡ Tả Nam Hạ xuống ghế nghỉ ngơi ở đối diện.
Ông già run run ngồi xuống, lẩm bẩm:" Chúng tôi quen nhau hơn bốn mươi năm rồi, chớp mắt một cái đã hơn bốn mươi năm ... Ôi, rốt cuộc cũng đi hết con đường."
"Bệnh gì thế ạ?"
"Ung thư, tuyến tụy, dạ dày, đều có cả, lão già này không đi con đường tầm thường, đến chết cũng chết chắc, không để lại cơ hội nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play