Hai vợ chồng già xấu hổ, điều này hiểu trong lòng thôi đã đành, giờ nói thẳng ra như vậy, cũng đau lòng lắm, nhưng không thể vô sỉ tới mức vừa có lựa chọn liền đổi con rể được. Cả đám thân thích cũng không biết phải nói gì.
"Tôi thấy đại sự cả đời này, nên hỏi ý kiến Thúy Vân." Đơn Dũng ngữ khí hòa hoãn hơn.
Câu này cứ như chìa khóa, cạch một tiếng cửa phòng ngủ mở ra, Tống Tư Oánh đỡ Lưu Thúy Vân mặt lem luốc đứng ở cửa, Lưu Thúy Vân vừa đi ra đã quỳ xuống trước mặt cha mẹ, khóc không thành tiếng.
"Cha, mẹ, Mộ Hiền không hề kém cỏi như cha mẹ nói, anh ấy cũng rất khổ, nếu anh ấy không ngó ngàng gì tới, con chấp nhận số mệnh, nhưng anh ấy đã tới rồi ... Bọn con dù có đi ăn xin cũng sẽ trả hết nợ trong nhà, con không muốn gả cho Cao gia ... Mẹ, con xin mẹ, con không muốn gả cho Cao gia đâu."
Con gái khóc lóc, nói không thành tiếng nữa, mẹ cũng lau nước mắt, còn cả thầy Lưu thẫn thờ, cả đám thân thích lòng bùi ngủi, làm sao lại thành chuyện thê thảm thế này.
Đơn Dũng nhìn Tư Mộ Hiền phòng tuyến tâm lý đang sụp đổ từng bước trong tiếng khóc xé lòng của bạn gái, biết hắn do dự, đi ra sau lưng thằng ngốc cứ đứng đó lau nước mắt, đẩy sau lưng một cái, lúc này không tranh thủ còn đợi lúc nào. Tư Mộ hiền hít sâu lấy dũng khí, gọi một tiếng "bác trai, bác gái", Đơn Dũng lùi một bước lén đá vào chân hắn, làm Tư Mộ Hiền tựa hồ không kiềm được bi thương quỳ sụp xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play