Biến cố xảy ra quá mức bất ngờ, chỉ một phút trước cấp dưới cúi đầu chịu trận vậy mà thoắt cái tình thế biến chuyển rồi, ông chủ Mã hiếu chút nữa là đã xưng "bố mày" với "mày" rồi đấy, kìm được là vì tôn trọng chủ tịch đời trước của Nguyên Nguyên thôi.
Nương tử dấm bàng hoàng rồi phẫn nộ, chỉ mặt ông ta, nhưng không chửi tục được, giám đốc Trương và giám đốc Lưu vội chạy tới đứng giữa hai người, một trách Lão Mã sao lại nói thế, một nhỏ giọng khuyên bà chủ, người Lộ Châu ương như lừa, đừng chấp.
Bát cơm này hỏng rồi, ông chủ Mã chẳng cần, đập nát luôn, chỉ đống dấm trên bàn:" Không phải tôi cười Nguyên Nguyên, hàng của mình tự mình biết, các người thử đi xem kém thế nào? Trừ dấm Lão Trần còn tạm được, còn lại dấm chỉ có vị chua, khác gì dấm bán ngoài đường phố. Cô nếm thử dấm của Hưởng Mã Trại đi, đừng dọa đuổi tôi, ông chủ Hưởng Mã Trại đã lôi kéo nhiều nhà phân phối rồi, nếu không phải tôi nể mặt cha cô thì sớm bỏ không bán nữa. Thích làm gì thì làm, giờ tôi về đóng cửa ..."
Chửi mắng bà chủ một phen sau đó đóng sầm cửa bỏ đi.
Đối với nương tử dấm đã quen thấy cấp dưới cúi đầu nhẫn nhịn làm sao chịu nổi, vơ luôn chai dám ném theo, chỉ trúng vào cửa, không vỡ, giám đốc Lưu nhặt lên. Giám đốc Trương lại hết lời khuyên can:" Giám đốc Trịnh, chị đừng chấp Lão Mã, nhà phân phối của chúng ta đại bộ phận là những kẻ thô lỗ, đặc biệt người Lộ Châu, tính tình hung dữ ..."
"Hai người đi đi, tôi muốn yên tĩnh một chút." Nương tử dấm được một lúc cũng dần bình tĩnh, thở dài đuổi người, giám đốc Lưu đặt chai giấm lên bàn, đi như được đại xá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT