Nhạn Lạc Bình vào buổi chiều là thời điểm đẹp nhất trong ngày, thời tiết cuối thu gần đông tựa hồ không ảnh hưởng tới không khí ấm áp nơi này, ánh nắng chan hòa chiếu dòng suối nhỏ róc rách dưới cốc, bãi cỏ xanh mướt, bàn thấp đắp bằng đá. Hoàn cảnh đơn giản tăng thêm nơi này vài cảnh trí mà không phá đi sự hài hòa, thời gian đưa nước đều tại buổi tối, còn ban ngày, nơi này hết sức yên tĩnh.
Ngay bên cạnh là nhà máy dấm, trên bàn thấp cách bếp không xa, cha con Đơn Trường Khánh và Đơn Dũng ngồi đối diện với nhau. Chỉ thấy Đơn Trường Khánh đổ cái gì đó một dãy chén nhỏ, Đơn Dũng thì bịt mắt, vây xung quanh là đám công nhân vừa mới thức dậy chuẩn bị làm việc, trừ vài người là ở đương địa, còn lại toàn là lao lực nhàn tản của Sử Gia Thôn.
Nếu uống rượu phải bát lớn, còn chén nhỏ chắc chắn không phải rượu, mà là dấm.
Mười mấy chén dấm, có của nhà máy, cũng có của bên ngoài, Đơn Trường Khánh nói với con trai:" Công phu không phải dựa vào khoác lác mà ra, sai một chén thì phạt mười ngày làm việc, mọi người làm chứng nhé. Bắt nó làm việc."
Xung quanh nhốn nháo hưởng ứng, ông già này hiền lắm, trừ thi thoảng mắng con trai vài câu ra thì đối xử với người trong thôn rất hiền hòa. Ngày ngày làm việc trong nhà máy, tới giờ đã được nửa năm.
Đơn Trường Khánh nói rồi đưa một chén dấm cho Đơn Dũng, Đơn Dũng đưa lên miệng khẽ nhấp môi, chóp chép vài tiếng, nói:" Độ chua 37, độ ngọt 24 ... Là dấm thơm của chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT