Reng! Reng! Reng! Chuông đồng hồ di động kêu ầm ĩ, Lôi Đài Bằng mơ mơ màng màng trở mình tắt đi, ôm chăn, chổng mông lên trời ngủ tiếp.
"Đại Bằng, Đại Bằng, dậy ăn sáng." Bà Lôi ở dưới gọi.
Lôi Đại Bằng dạ một tiếng, chùm chăn quá đầu, vẫn ngủ.
Lại thêm một lúc nữa, không chấp nhận được, bà Lôi đấm cửa rầm rầm, uy hiếp nếu còn không dậy sẽ hất nước lạnh. Lôi Đại Bằng bực mình la hét, mặc quần, cài cúc áo, đi dép lê, cuối cùng cũng chịu rời giường. Khi từ phòng về sinh đi ra thì bánh mỳ, sữa, trứng gà ốp lếp đã được bà Lôi đặt lên bàn, nhìn thời gian thúc giục con trai ăn cho nhanh, sắp muộn giờ làm rồi. Mắng mỏ một phen, làm công vụ viên mấy tháng rồi con để mẹ ngày ngày giục rời giường.
Lôi Đại Bằng ngáp một cái rõ to:" Không sao đâu mẹ, con là anh em với người quản điểm danh, mỗi ngày hắn ký tên hộ con rồi."
Thấy con trai chẳng để trong lòng, bà Lôi không nói thêm nữa, xem ra con trai trưởng thành không ít rồi, còn biết lôi kéo quan hệ ở đơn vị để tranh thủ. Hai mẹ con ngồi ăn sáng, Lôi Đại Bằng không thấy cha đâu thì hỏi một câu, bà Lôi hậm hực nói:" Kệ ông ấy, không đi đánh bạc thì cũng đi uống rượu rồi, cả đêm không về."
"Mẹ phải trông coi cho kỹ đấy, bây giờ mẹ càng ngày càng già, đừng để cha tìm vợ bé ở ngoài, không cần mẹ nữa." Lôi Đại Bằng nói có chút ý đồ báo thù mẹ giục dậy sớm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play