Keng ... Keng ...keng ...
Tiếng gõ cửa nặng nề tới cùng với ánh ban mai, cảnh sát vũ trang cầm súng thân hình thẳng tắp tiến vào, giám ngục cầm cái dùi cui gõ vào chấn song sắt từng phòng, tiếp đó trong phòng giam vang lên tiếng báo danh, câu chuyện đơn giản lặp đi lặp lại mỗi ngày ở nơi kết cấu bê tông cốt thép bắt đầu.
Trại giam, phòng 12, cửa mở, trên chiếc giường chung bằng xe măng, có hai mươi hai người ngồi dựa sát vào tường thành hàng, lần lượt báo danh. Quản giáo nhìn lướt qua một lượt không thấy trong phòng có dấu hiệu gì khả nghi thì ném vào những lá thư đã mở phong bì để kiểm tra, dựa theo danh sách vật phẩm được tặng hô tên người nhận. Người rời hàng, ngồi ở cửa, sau đó quản giáo giơ chân đá đồ được bên ngoài tặng vào. Không cần nhiều lời, người kia tự giác mở ra trước mặt, phàm là có thứ bằng sắt hay bị cấm thì vứt đi hết.
Mỗi tuần hai lần, đây là thời khắc hưng phấn nhất trong trại giam, vì trong thời gian giam giữ chờ xét xử, không được thăm hỏi gặp mặt, chỉ có thể thông qua thư tín bị giám thị rất chặt này, đó là cột trụ tinh thần của rất nhiều người trong phòng. Đừng thấy ai nấy trông hung dữ bặm trợn, nhưng mà có người vừa mở thư có lời dặn của mẹ già hay ảnh con gái đang tập đi là khóc như mưa ngay. Ở cái nơi này không chỉ có 22 cái đầu trụi lụi, còn có nhân tính không chút nào che giấu.
"0027. Đơn Dũng!" Quản giảo hô.
Từ vị trí thứ hai, một chàng trai đen xì đáp lời đứng dậy ngồi ở cửa chờ đợi. Quản giáo hơi ngạc nhiên, thằng này vào chưa tới một tháng đã tiến vào tầng quản lý trong phòng, xếp thứ hai, sắp có đãi ngộ của lão đại. Càng là phạm nhân sống tốt trong trại giám, đôi khi càng được quản giáo thích, mặt quản giáo hòa hoãn hơn, đá vào ba cái hộp, không kiểm tra liền đóng cửa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT