Cốc cốc, tiếng gõ cửa cắt đứt suy nghĩ của hắn, Quách Văn Ba hô mời vào. Một đồng nghiệp mặc thường phục từ trên tỉnh tới, sắc mặt nghiêm túc đặt danh sách một loạt số máy trước mặt hắn. Hắn nhìn qua một lượt, nhíu mày lạnh lùng đứng dậy:" Đi, không ngờ lại là ông ta, to gan quá rồi."
Hai người tới thẳng văn phòng chỉ huy tỉnh, 5 phút sau chi đội trưởng Phùng được thông báo của bộ chỉ huy lái xe tới tòa nhà tổ chuyên án. Khi ông ta chạy lên văn phòng chỉ huy, vừa vào cửa thấy một đám cảnh sát mặt mày nghiêm túc nhìn mình, liền có cảm giác không lành, đây là khứu giác nghề nghiệp.
Quách Văn Ba mặt lạnh tanh nói:" Chúng tôi tới Lộ Châu luôn tìm một tên nội gián, vừa tra tới tài khoản của Phàn Ngũ Nghĩa, ông ta liền chạy mất. Vừa mới vất vả bắt được ông ta, ông ta liền chết ngay. Chi đội trưởng Phùng, ông có cái nhìn thế nào về chuyện này?"
"Tôi ..." Phùng Quốc Ứng ấp úng, tay di chuyển thiếu tự nhiên, dù ông ta chỉ huy hình cảnh nhiều năm tích lũy được cái uy không nhỏ thì bây giờ cũng chẳng còn tí uy nào.
Bị người trên tỉnh nhìn chằm chằm vào, ông ta rốt cuộc cũng nói được, nhưng nói năng lẫn lộn:" Vu không, tôi không ... Không, vì sao lại hỏi tôi? Từ khi tiếp n hận vụ án tới giờ, người tiếp xúc với tin tức vụ án nhiều lắm."
"Thế à?" Quách Văn Ba ném danh sách số điện lên bàn, khinh bỉ nói:" Tôi nghĩ khi có người bắn tin, kẻ đó không thể ở trên xe, vì không thể nào không có đồng nghiệp. Cũng không thể ở ngoài, vì tổ chuyên án có quy định nghiêm ngặt về việc không được hành động riêng lẻ, kẻ đó chỉ có thể trốn vào một góc ngay ở đây, gọi điện thoại hoặc nhắn tin. Đáng tiếc, mỗi tín hiệu thông tấn gửi đi từ nơi trú của tổ chuyên án đều được ghi lại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play