Ông già đợi Đơn Dũng ở cửa cầu thang, đợi y đi lên làm ngay cho một câu khiến y suýt ngã lăn xuống:" Tần Lão Hổ về rồi, vừa xong cùng Khổng Tường Trung tới tìm tôi."
Đơn Dũng kinh hãi tới không khép miệng lại được, cho dù đã tính tới chuyện này, nhưng người đó bất ngờ xuất hiện vẫn khiến y hết hồn:" Họ nói gì?"
"Chẳng nói gì, chỉ tán gẫu một chút."
"Bác Sử, bác xem, đánh hổ không chết giờ thành họa rồi, trước kia xử luôn ông ta có phải tốt không, cháu cảnh báo bác rồi, ông ta thích đánh cược, không thua sạch không chịu thôi, có cơ hội sẽ quay lại."
"Đúng là thế thật." Sử Bảo Toàn rót cốc nước, ra hiệu cho Đơn Dũng ngồi xuống, trịnh trọng nói:" Nhưng mà cậu nghĩ tới chưa, trừ là đại họa của chúng ta, cũng tương đương để lại một mối họa cho Lư Nhục Hương, cho nên tôi thấy giữ lại thứ này tốt hơn là trừ đi. Đấy, giờ tác dụng hiện ra rồi, lúc quan trọng chúng có một cường địch, há chẳng phải chúng ta có thêm viện binh .... Cái này tốt hơn cậu bày trò bán người ta vào mỏ lậu, chuyện đó nguy hiểm đấy."
Í, Đơn Dũng đột nhiên phát hiện ông già mù chữ này ở mặt nhìn nhận sự việc còn hơn y một bậc, ít nhất là tầm nhìn cao, đó là tích lũy của mấy chục năm kinh nghiệm. Thả Tần Quân Hổ đi làm Đơn Dũng luôn thấp thỏm, giờ xem tình thế, không chừng lại có lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT