"Tra đi, có sao tra nấy, đừng để liên lụy cái khác vào, chủ yếu là bắt kẻ nổ súng."
Chi đội trưởng đưa chỉ thị qua điện thoại, chuyện đã ầm ĩ tới mức này rồi, ông ta dám áp xuống không tra sao, chỉ ẩn tình trong đó làm ông ta cố kỵ, ngồi trong văn phòng suy nghĩ rất lâu, hôm nay có nhiều cuộc điện thoại gọi tới mà ông ta chưa trả lời. Điện thoại của Phàn Lão Ngũ có thể bỏ qua; điện thoại cục trưởng Trần cục chống tham nhũng tạm gác đấy, không cần cho ông ta tin mới nhất; còn có cục thuế vụ, mặc xác. Trừ nói đỡ cho mấy tên bị giam ở đồn công an Đông Minh thì còn nghe ngóng thái độ và biện pháp ứng phó với video lan truyền trên mạng.
Có điều có người không thể thông báo, là phó cục trưởng cục công an, cấp trên trực tiếp của ông ta, điện thoại thông rồi, chi đội trưởng Phùng châm chước nói:" Cục trưởng Lưu, tình huống đại khái là thế ... Chuyện này tôi thấy ông chủ Lư Nhục Hương làm hơi quá, nếu nói làm quá còn có thể tha thứ, nhưng mà để lại sơ hở thì không thể tha thứ, nếu chứng cứ nhiều hơn thì phải triệu tập ..."
Nói xong cúp điện thoại, dù sao cũng đã chí tình chí nghĩa rồi, phó cục Lưu quan tâm tới chuyện này, tiếp theo phải làm sao thì Phùng Quốc Ứng biết, trình độ phó cục Lưu rất cao, không đi sai được.
Ông ta suy tính rất vẹn toàn mọi mặt, chỉ có mỗi người bị hại là chưa từng xuất hiện trong đầu vị chi đội trưởng hình sự, cảnh sát nhân dân này.
........... ..............
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT