Không cần giải thích thì Sài Chiêm Sơn cũng biết, nếu như có lợi thì đám người kia thuận tay giúp anh, nếu có nguy hiểm đừng mong gì vào người ta:" Tôi thắc mắc nhất là, ông chủ Tần và Đơn Dũng chẳng phải bạn mà là thù, nói không chừng kẻ hại ông chủ Tần, không chỉ có đám Đào Thành Chương mà có cả phần Đơn Dũng, Sử Gia Thôn. Chuyện lựu đạn thì chín phần là y làm sao, sao phía cô không xử lý y mà còn dùng y?"
Lý Mân Liên tựa hồ coi Sài Chiêm Sơn như cọng cỏ cứu mạng của mình, trả lời hết sức chân thành, không giấu diếm gì cả:" Ông chủ Tần nói, y là kẻ tàn nhẫn, ông ấy nói, anh Sài và vị kia của Sử Gia Thôn tuy dữ nhưng không đủ ác. Khi ông ấy biết Đơn Dũng biến mình thành quân cờ, ông ấy không giận mà còn vui mừng, hi vọng y mau chóng trưởng thành, ai ngờ y chết yểu như vậy."
"Bình thường thôi, loại người như cậu ta rất nhiều, thi thoảng nổi lên một hai người, khí thế rất mạnh, nhưng tuyệt đại đa số hung hăng được một thời gian rồi đa phần phơi xác ngoài đường, tôi đã khuyên cậu ta nhiều lần." Sài Chiêm Sơn trong tiềm thức có vài phần tán thưởng Đơn Dũng, không ngờ nói đúng kết quả, làm hắn buồn bã.
"Anh Sài, thực ra chúng ta còn cơ hội." Lý Mân Liên nghiến răng.
"Cô muốn làm gì?" Sài Chiêm Sơn đề phòng.
"Hạch tâm của đoàn thế đó chính là Liêm Kiến Quốc, chỉ có kẻ lão luyện như ông ta mới có thể khống chế toàn cục, chỉ cần diệt ông ta, số còn lại không đáng lo. Có Vương Trác và chủ tịch Lương làm chỗ dựa, dù muốn kéo ngã Lư Nhục Hương hay mua lại nó đều đơn giản." Hai mắt Lý Mân Liên tỏa ánh sáng khác lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play