Không lâu sau xe lái tới ngoại ô, lái xe kia báo về, mấy chiếc xe kia chẳng những tốc độ cao, lại đông người, hắn không dám bám theo nữa, một là sợ bại lộ, một là người ta dẫn theo người bản địa, chạm mặt mình một cái, e là lộ ngay, nên gọi điện cho ông chủ xin chỉ thị. Hỏi xe đi bao lâu rồi, lái xe nói 20 phút, Sài Chiêm Sơn an bài chạy tới thẳng Nhạn Lạc Bình xem có chuyện gì không?
Sài Chiêm Sơn cúp điện thoải hỏi Lý Mân Liên :" Hay là cảnh báo cho Đơn Dũng?"
Lý Mân Liên nghĩ một lúc rồi lắc đầu:" Không cần, nếu như là nhắm vào y, sớm muộn cũng không tránh được, chúng ta cảnh báo vô ích. Nếu không phải nhắm vào y, chúng ta làm việc thừa thãi."
"Tôi thấy nên có chuẩn bị thì hơn, nếu đám người đó thành công, e kết cục không tốt." Sài Chiêm Sơn cố gắng nói thật uyển chuyển, hắn không lạ đám người kia, chẳng may hắn nói đúng, thiếu một tay một chân e là còn may.
"Tôi vẫn thấy không cần, nếu y ngay cả một chiêu cũng không chống nổi thì chúng ta cứu y cũng không ý nghĩa gì, ít nhất phải đấu vài hiệp chứ? Chúng ta không nên lộ bài tẩy quá sớm, để như lần trước ấy." Lý Mân Liên chẳng lo, thậm chí lại còn cười.
Sài Chiêm Sơn lạnh người, biết nữ nhân một khi tàn độc, còn hơn nam nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT