Lúc này đường Anh Hùng đã lên đèn, bình thường nhà hàng Lư Nhục Hương đèn màu sặc sỡ, còn hôm nay thì tối tăm, trừ vài chiếc đèn chiếu sáng, toàn bộ đen nê ông đều tắt. Phàm là xảy ra chuyện, trước tiên cứ phải tiêu trừ ảnh hưởng đã, chưa nói tới dư luận xã hội thế nào, chỉ riêng dọn dẹp vệ sinh bốn tầng đã mất cả chiều, bát đĩa bị đập vỡ kéo đi cả xe. Đột nhiên xảy ra chuyện như thế, dù với bảo an hay nhân viên bình thường của nhà hàng đều bị ảnh hưởng lớn, đáng lẽ mọi năm thời điểm này đã bắt đầu thảo luận tăng lương rồi, nhưng năm nay không ít người chỗ riêng tư thảo luận với nhau có thể làm tiếp được không, chẳng may ông chủ không trả nổi lương nữa thì phải làm thế nào?
Vấn đề tương tự cũng đang được tầng quyết sách thảo luận, trong văn phòng lớn tụ tập những người chia nhau ra xử lý sự cố, đồn công an điều tra cả buổi chiều đưa ra một phán đoán không xác định. Có hai loại khả năng, một là có người cố ý bán hoa tiêu ngâm kiềm đắng cho Lư Nhục Hương, có điều không tra được, vì ngoài Lư Nhục Hương, không nghe thấy ở đâu xuất hiện vấn đề này. Vì thế dẫn tới khả năng thứ hai, nhân viên nội bộ của Lư Nhục Hương đã cho hoa tiêu ngâm kiềm đắng vào giá gia vị. Vì Lư Nhục Hương khống chế bếp rất nghiêm, kiểm tra camera giám sát không có người ngoài vào bếp, hoa tiêu tự thái vào, vậy thì do vấn đề con người.
Còn cái nhìn nội bộ, có lẽ không phải là cái nhìn, khi họ tụ tập lại, đều nhìn cả vào thân hình béo lùn của Tiền Mặc Hàm, lừa hắn còn dễ hơn là mua chuộc nội gián. Cho nên mũi giáo chĩa cả vào Đơn Dũng cố ý phá hoại Lư Nhục Hương.
Trong quá tình thảo luận, Phương Vạn Long lật ngược vấn đề, không thể không hoài nghi mấy ngày trước Đơn Dũng cố ý đẩy giá hoa tiêu, sau đó nhắm đúng cơ hội đem hoa tiêu có vấn đề bán cho Tiền Mặc Hàm, vì Lư Nhục Hương là đại hộ tiêu hao gia vị, nghe nguyên liệu tăng giá, không thể không sốt ruột mua vội. Tiền Mặc Hàm đầu óc không tốt, bị Đơn Dũng chơi đùa đâu chỉ một lần.
Tiền Mặc Hàm bẽ mặt, bị cha kéo tới, đầu cúi gằm không nói một lời, tất cả mọi người chỉ có Đào Thiên Hạc nắm tay cho hắn chút an ủi, những người khác đều hận không thể ăn sống nuốt tươi hắn. Cả nhà hàng lớn như thế vì hoa tiêu làm không thể mở cửa kinh doanh được, đừng nói tổn thất bình thường, riêng vỗ về thực khách, bịt miệng đám phóng viên ùn ùn kéo tới đã tốn rất nhiều tiền. Nhưng tốn tiền rồi mà chưa yên tâm, đang thương lượng phải làm sao?
Liêm Tiệp kiên trì lập án điều tra, nhưng tình hình có vẻ không tốt lắm, ngay cả đồn công an cũng ngại khó, tra làm sao đây? Vừa là sự kiện phạm vi nhỏ, vừa là thủ đoạn gian thương, anh bảo tra trong hay tra ngoài đây? Đừng nói là cảnh sát, ngay cả trong nội bộ cũng không khuynh hướng tra tiếp, khó lắm mới áp xuống được, giờ lại ầm ĩ đòi tra, khác nào nói với mọi người Lư Nhục Hương cung cấp cho khách thực phẩm có vấn đề? Tôi không cần biết có phải anh bị hại không, khách hàng chỉ cần biết, vậy là anh chẳng đảm bảo được an toàn cho khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play