"Đơn Dũng, Đơn Dũng ... Dũng ơi là Dũng ... Đồ lười chảy thây, còn không dạy đi, mặt trời chiếu tận mông rồi."
Đằng Hồng Ngọc gọi con trai, một câu đổi ba lần âm điệu, càng lúc càng cao chói tai, làm hai vị khách tới nhà phải nghiêng người né sang bên, bà cười với khách:" Các anh đợi chút, tôi đi lôi nó dậy, tối qua nó mới về, còn đang ngủ."
Nói rồi sắn tay áo lên lầu định cho con sâu lười một trận, không ngờ Đơn Trường Khánh từ bếp thò đầu ra bảo, nó đi từ sớm rồi, nói không chừng cùng con trai dì béo nhà bên đi đổ rác. Thế là Đào Hồng Ngọc lại vội vàng quay về trách chồng không nói sớm, lại bảo khách:" Các anh vào trong ngồi, đợi một chút, chúng tôi ở trên núi, không có người dọn rác, cách một thời gian lại phải chở xuống núi ... À, hai anh là?"
Khách có hai vị, một cao lớn uy mãnh, một gầy khô lão luyện, hai người lưng thẳng tắp, với ánh mắt bà chủ, những người qua lại với con mình thật chẳng ra làm sao, không ai trông bình thường chút, nhất là Lôi Đại Bằng. Người cao lớn cười nói:" Thím, nói ra thím đừng khẩn trương, nếu không chúng tôi không nói nữa."
"Xem anh nói kìa, chúng tôi mở quán kinh doanh, khách tới từ ngũ hồ tứ hải, có ai chưa gặp, cả người ngoại quốc đầy lông cũng thấy rồi." Đằng Hồng Ngọc giọng lanh lảnh, nói chuyện cũng giống đang hát.
Người thấp gầy nói nhỏ: "Chúng tôi là hình cảnh của chi đội hình sự, tới tìm con thím tìm hiểu vài chuyện."
"Hả?" Đằng Hồng Ngọc mặt cứng đờ, toàn thân co giật, rõ ràng là khẩn trương quá độ, thiếu chút nữa là không trúng gió mà ngã. Hình cảnh thấp còn khẩn trương hơn, sợ bà bị làm sao, vội vàng đỡ lấy ngồi xuống. Đằng Hồng Ngọc tóm lấy hắn, bấu chặt vào tay:" Đồng chí, đồng chí, con tôi phạm tội gì, hai anh tới bắt nó à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT