Trần Hoạn Hải hít hơi như đau răng, xem ra chuyện này không dễ dàng gì, nhưng chính vì không dễ mới tin Đơn Dũng trao đổi, nói:" Đợi chút, tôi đi gọi điện thoại."
Nói xong cầm di động đi ra ngoài, hẳn là tìm ai đó hỏi khả năng thực hiện chuyện này.
Sài Chiên Sơn tranh thủ hỏi:" Đơn Dũng, ba người kia của Sử Gia Thôn, cửa hiệu của cậu cũng bị Sử Gia Thôn mua mất, nói ra cậu có thù với họ, sao lại cứu ba người kia."
"Chuyện nào ra chuyện nấy, Sử Gia Thôn do lão phỉ già Sử Bảo Toàn một tay che trời, ba người kia là anh em nghèo theo tôi đổ mồ hôi công sức, bọn họ bị người ta bẫy, đầu óc cũng hơi ngu ngốc nên mới đánh cả cảnh sát .... Sao vậy, anh Sài thấy thành ý của tôi chưa đủ, hay là cho rằng chuyện này lợi nhuận không cao?" Đơn Dũng chủ động hỏi ra điều đối phương khó mở miệng, biểu lộ sự thẳng thắn của mình.
Sài Chiêm Sơn cười:" Đều không phải, tôi chỉ thấy thứ quý giá thế, cậu đổi lấy mấy tên nghèo rớt thì lỗ quá."
"Không lỗ, thứ kia trong tay tôi chẳng những không biến được thành tiền còn nơm nớp lo sợ người ta dùng thủ đoạn ép giao ra, lần này là anh và Trần công tử còn cơ hội cho tôi nói chuyện. Lần sau nhớ chúng thuê người chụp bao tải kéo tôi vào góc tối thì kết quả cũng thế." Đơn Dũng thở dài có chút bất đăc dĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT