"Cháu không ăn được nữa, no rồi, đủ rồi ..."
Đơn Dũng miễn cưỡng ăn hết một bát, chuyện ăn uống ấy mà, lúc vui vẻ thì gọi là hưởng thụ, còn trong tình cảnh như thế này thì ăn thêm một miếng là thêm một phần khó chịu, nuốt không trôi, tiêu hóa không tốt, càng ăn nhiều càng hại người.
Tiểu Bảo Quý thì vẫn cứ rất vô tâm trêu chọc Đơn Dũng, suốt cả bữa nó cứ chọn ớt gắp cho y, y chẳng thể bỏ lại đĩa, thế là cay tới nhăn mặt. Đến khi ông già phát hiện ra trừng mắt lên thì thằng tiểu quỷ mới chịu thôi cái trò đùa ác của mình.
Sử Bảo Anh thì khác, cô như cố tình làm cho Đơn Dũng xem vậy, mặt lạnh như tiền chẳng nói chẳng rằng.
Khó khăn lắm xong bữa cơm, Đơn Dũng đợi ông già đứng dậy cũng đứng lên theo, định cáo từ, ai ngờ ông già nói:" Lên lầu, nói chuyện chút ... Bảo Anh, con cũng lên."
Đơn Dũng thoáng ngạc nhiên rồi đi trước, Sử Bảo Anh lặng lẽ theo sau, Tiểu Bảo Quý làm mặt quỷ, lại bị chị đá cho một cái. Ông Sử đi lên tầng hai, khoanh chân ngồi bên cái bàn gỗ kiểu cũ cực lớn, làm Sử Bảo Anh bất ngờ là Đơn Dũng thoải mái kéo ghế ngồi, ngay cả những đại hộ thịt lừa trong thành phố tới cũng không tùy ý như vậy, cô nhận ra, Đơn Dũng thoát khỏi trói buộc của trong thôn, giờ y có thể ngồi ngang hàng với cha mình rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play