Xuống xe đúng là một cảnh sát của chi cục Ngũ Mã, cũng khách khí lắm, chưa mở miệng thì Đơn Dũng nhét cho anh cảnh sát mấy hộp quà rồi, trong kho chỉ có mấy thứ này đáng giá thôi, không chẳng lẽ cho bao gạo. Không bao lâu sau thì Tống Tư Oánh thay một bộ tươm tất nhất đi ra, đon đả chào đón, thế mà đám kia vẫn còn trêu cô sắp biến thành thôn cô rồi, Tống Tư Oánh tử tế chưa được một phút, tức giận mắng từng tên một.
Đây là cái đội ngũ vốn chẳng hài hòa, vì có nhân vật linh hồn như Lôi Đại Bằng, thêm vào cơ sở làm ăn, liên kết càng thêm chặt chẽ.
Đi vào nhà kho, ngày Tết mà không nghỉ ngơi, mấy lò sấy chạy xình xịch, vào một cái ấm cả người. Lôi Đại Bằng lại gọi Đổng Vĩ tới, phất tay:" Nói với anh ấy, đừng để anh ấy nghĩ anh em ta chỉ biết ăn."
Đơn Dũng vui mừng háy mắt với Tống Tư Oánh, ý bảo thấy chưa có một kho báu chưa được khai quật đấy.
Đồng Tiểu Vĩ cầm di động mở mấy bức hình nói:" Anh xem mấy món quà nhỏ này, có thể làm ra không?"
"Không vấn đề, loại đóng gói chân không này không khó. Qua Tết một cái lượng tiêu thụ hộp quả nhất định sẽ đi xuống, bán ra ngoài là đúng được, có điều giá không lên được, hơn nữa chủng loại phải đơn nhất." Đơn Dũng nhảy vào nghề này mấy tháng, ít nhiều hiểu sản nghiệp đồ khô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT