Cuộc sống cứ như thế hồ đồ trôi đi, cũng may là chuyện kinh doanh quá bận rộn, Đào Thiên Hạc chẳng rảnh để ý chuyện riêng tư. Buổi trưa cha cô và mấy chú bác đều tới, mấy ngày qua lượng tiêu thụ vượt quá dự liệu, doanh thu bằng quá nửa Lư Nhục Hương, đặc biệt là địa điểm này, gần với trường Tứ Trung và nhà máy Lộ Hoa, lượng bán lẻ cực kỳ khả quan. Thêm vào Đào Thành Chương cố ý cho vào phong cách của lẩu Lư Nhục Hương, cũng thành cách cục bán buôn lẫn bán lẻ, tất nhiên ai nấy cùng vui.
Ăn một bữa cơm, kết quả là ba nhà quyết định chọn địa điểm mở cửa hiệu thứ hai.
Thị trường là một quá trình bên lên bên xuống, người làm ăn trong thành phố đều hiểu, người dưới quê chưa chắc đã nhìn ra. Người trong cuộc nhìn thấu, người ngoài cuộc chưa chắc đã biết. Ví dụ như Sử Bảo Toàn đánh xe lừa cả đời, nuôi lừa cả đời, sờ cổ con lừa một cái là ông ta đoán ra bệnh của nó, chuyện làm ăn ông ta rõ ràng là chẳng nhìn ra.
Buổi trưa rời lò mổ, mặt ông ta hoang mang lắm, trước kia một ngày mổ 12 con lừa, ngày nhiều nhất thậm chí mổ tới 20 con, chỉ có không đủ thời gian, chứ không có chuyện thừa hàng. Tiếp nhận cửa hiệu được 10 ngày rồi, người trong thôn điều tới tăng thêm, tiêu thụ không tăng mà lại giảm, may là mùa đông, nếu là mùa hè không dễ xử lý.
Đi được vài bước, ông già kẹp điếu thuốc lá suy đi nghĩ lại mãi, phải chăng là thằng khốn kiếp Đơn Dũng đó giở trò gì trong cửa hiệu à? Không đúng, toàn bộ là người trong thôn, không ai thấy bóng dáng Đơn Dũng, thằng nhãi đó biết giữ lời, phủi mông đi không quay trở lại. Nhưng mà vô lý, nắm trong tay Đơn Dũng thì là cục vàng, sao tới tay mình thành bao cỏ rồi?
Ông ta đâu thấy Đơn Dũng có gì giỏi giang đâu, cái trò bỏ công bán sức thôi mà, người trong thôn ai kém thằng nhãi đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT