Lái xe tới nhà văn hóa đường Giải Phóng, Đơn Dũng gọi điện thoải vào tú tài chua đi ra. Không bao lâu sau Tư Mộ Hiền mặc vest chính chu đi ra, lúc này Hiền đệ trong qua đã giống công vụ viên hủ bại rồi, xách theo một cái cặp da, loại rẻ tiền, chỉ để chứng minh thân phận nào đó, hắn đưa tư liệu cho Đơn Dũng, một xấp khá dày, tán gẫu vài câu rồi lại vội chạy vào đơn vị. Xe lên đường, Đơn Dũng đưa tư liệu cho Tống Tư Oánh xem.
Đó là một loạt những tấm hoa văn cổ, đừng nói là thưởng thức, thứ như long môn bát quái trận này Tống Tư Oánh xem mà chẳng hiểu gì hết:" Cái gì đây?"
"Đóng gói đấy!" Đơn Dũng đáp.
"Đóng gói cái gì?"
"Đây là hộp thức ăn tương truyền rằng đã lưu truyền hai triều Minh Thanh ở một dải Lộ Châu, có hình tròn, bác giác, hình thang. Tư Mộ Hiền tìm ra từ trong biển tư liệu phong tục dân gian nhiều vô kể đấy, quý giá lắm không đùa đâu. Cô không thấy dùng thứ này đóng gói thức ăn sẽ mang theo tâm tình phục cổ hoài niệm đậm đà cho người dùng sao, thậm chí có thể nâng tầm phẩm vị của người dùng nữa?" Đơn Dũng dùng giọng điệu ưu nhã, ý đồ khơi lên hứng thú của Tống Tư Oánh.
Tống Tư Oánh chẳng có tí hứng thú nào với thứ này, thuận tay ném ra sau xe, nhìn cô là biết rồi, tóc vàng rực thế kia, trông có giống người yêu thích thứ cổ điển không, giọng nhạt nhẽo nói:" Người khác không hiểu nhưng tôi chẳng biết trình độ của anh à? Anh mà có cái tầm đó sao, nói thẳng ra đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT