"Cái gì, con ở hồ Chương Trạch chơi à? Con hay thật đấy, bao tuổi rồi mà tới nơi đó chơi ... Bỏ đi, không sao, về sớm đấy."
Đào Thành Chương vốn đợi con gái trở về để bàn bạc thêm, nói tới làm ăn con ông ta còn nhạy bén hơn vài phần, cái thiếu chỉ là kinh nghiệm và thủ đoạn thôi, nào ngờ càng đợi càng mất hút. Gọi mấy lần toàn là ngoài vùng phủ sóng, ông ta sốt ruột lắm, rốt cuộc cũng liên hệ được với con gái rồi, té ra là cùng một người bạn tới hồ Chương Trạch chơi, yên tâm rồi, nhưng lại có chút bất an mơ hồ.
Vẻ mặt này lọt vào mắt Lão Tiền, là bạn lâu năm rồi, nhìn cái hiểu ngay:" Con cái lớn chừng đó rồi còn trông coi chặt quá làm gì? Tiểu Hạc không tệ, nếu thằng con tôi mà bằng nửa con bé, chia sẻ ít lo lắng của tôi thì tôi lập tức tới miếu Thành Hoàng dâng hương."
Đào Thành Chương cũng biết mối lo của Lão Tiền, an ủi:" Tệ mấy thì cũng là con trai, còn cái gia nghiệp lớn của tôi tương lai phải làm sao, tôi còn chưa biết đây, chẳng lẽ lại để thằng nhãi nào đó hưởng lợi. Ài, nghĩ thôi đã không cam lòng."
"Ông trách ai được, tôi bảo chúng ta kết thông gia đi, ông lại không muốn. Ha ha ha ... Lão Tôn, mấy hiệu cũ các ông có truyền thống truyền nam không truyền nữ, truyền nữ không truyền con rể phải không? Tiền Trung Bình đùa một câu rồi quay sang Tôn Tồn Trí.
Thực ra Vị Nguyên chỉ tính lừa nửa cổ truyền thôi, thập niên 80 mới chỉ là sạp hàng bán thịt ngâm ở miếu Thành Hoàng, trải qua hai đời kinh doanh mới có cửa hiệu, lắc đầu nói:" Không phải, chỉ có Thế Long Lư Nhục Yến là có truyền thống đó, khiến nhiều món tuyệt tích, giờ không ai làm trọn vẹn được nữa. Truyền thuyết thì thịt ngâm của Sử Gia Thôn cũng là một trong số các món đó, nhưng mà dù làm ra Thế Long Lư Nhục Yến cũng vớ vẩn thôi, mấy ai mà ăn nổi chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play