Giống như mùi tất của một gã đàn ông chân thối mấy ngày không giặt bị rơi xuống hố xí rồi lại bị cuốn vào cống rãnh lên men, tôi nôn thốc nôn tháo.
Ngã xuống đất, tôi cẩn thận che chở cho cây nến, cú ngã vừa rồi suýt chút nữa làm nó tắt.
Hai người đã lao vào đánh nhau.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Tình hình không mấy khả quan, người đàn ông đã cứu tôi tuy có d.a.o trong tay nhưng cũng không phải là đối thủ của bóng đen.
Ngay khi bóng đen giật được d.a.o chuẩn bị đ.â.m vào cổ người anh, tôi lao tới.
Ngọn nến lung lay, mang theo hơi nóng xua tan sự lạnh lẽo xung quanh.
Tôi cắn vào đầu ngón tay, lần này cắn rất mạnh, m.á.u nhỏ giọt vào bấc nến, ánh lửa bùng lên!
"A——A!" Bóng đen hét lên.
Cơ thể hắn ta kêu lách tách không ngừng, hắc khí tản ra khắp người, rất nhanh hóa thành một vũng mủ.
"Cô không sao chứ?"
Tôi vội vàng kiểm tra vết thương của người đàn ông, chỉ thấy giữa trán anh ta có một lỗ máu, một lỗ m.á.u xuyên qua cả đầu!
Vết thương như vậy, chỉ có thể là do s.ú.n.g bắn.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của tôi, người đàn ông mỉm cười xua tay: "Không sao. Tôi vốn đã là người c.h.ế.t rồi."
Ánh mắt anh ta dừng lại trên ngón tay đang chảy m.á.u của tôi, nói đầy ẩn ý: "Không ngờ m.á.u của cô cũng có thể thắp sáng nến."
Một câu nói khiến tôi hoang mang, anh ta cũng không giải thích, chậm rãi đi tới chỗ hai anh em sinh đôi nằm trên mặt đất, ngồi xổm xuống vỗ nhẹ vào người họ: "Dậy đi."
"Anh Thanh." Hai người đàn ông lực lưỡng cười toe toét đứng dậy.
Nhìn thấy tôi, họ gãi đầu ngại ngùng: "Xin lỗi cô gái, vừa rồi anh Thanh dặn chúng tôi không được động đậy, làm cô sợ rồi."
Vậy nên... Bóng đen vừa rồi là đang thử thách tôi?
4
"Đồng chí, chào mừng gia nhập Liên minh Lãng Sơn. Tôi là hội trưởng Âu Dương Thanh. Họ là bạn của tôi, Dương Hữu Minh và Dương Hữu Lượng." Người đàn ông đứng thẳng người, trịnh trọng đưa tay phải ra.
Hai người đàn ông lực lưỡng cũng ngừng cười, đứng nghiêm hai bên anh ta chào tôi.
Tôi cũng không khỏi ưỡn ngực, nói: "Chào hội trưởng, tôi là Lục Nghênh Nam."
"Khách sáo rồi, họ đều gọi tôi là anh Thanh, cô cũng gọi tôi như vậy đi."
"Vâng, anh, anh Thanh."
Âu Dương Thanh không nói thêm lời khách sáo nào mà chỉ vào cây nến sắp cháy hết trên tay tôi, tăng tốc độ nói: "Thời gian gấp rút, những gì tôi nói tiếp theo cô cần phải ghi nhớ từng chữ một."
"Thứ nhất, Âu Dương Thanh đã chết, Liên minh Lãng Sơn cần một hội trưởng mới."
"Thứ hai, trong tổ chức có hai kẻ phản bội, một là Vương Hằng, còn một người nữa cần cô tự mình tìm ra."
"Thứ ba, chúng tôi đã lôi kéo được hai người cấp trung của công ty khai thác mỏ Đức Thịnh, họ có thể giúp cô. Mật khẩu liên lạc là "Núi xanh nước biếc chính là núi vàng núi bạc"."
"Thứ tư, động thực vật bị biến dị sẽ là trợ thủ của cô, dù chúng trở nên đáng sợ thế nào, cô cũng có thể tin tưởng chúng."
"Thứ năm, hãy bằng mọi giá ngăn chặn Đức Thịnh nổ mìn khai thác."
Tôi cố gắng ghi nhớ, may mà khi cấp độ về không thì không reset luôn cả trí nhớ của tôi, nếu không tôi thật sự không nhớ nổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT