Hành lang dài dằng dặc, An Chẩn bước đi với tâm trạng ngổn ngang. Song sắt cửa sổ bên phải in bóng đều tăm tắp xuống sàn nhà xám, trông như nấc thang trời dẫn đến một nơi nào xa vời.
Lưng An Chẩn đã khỏi hẳn, giờ anh có thể đi lại bình thường. Đi hoài đi mãi, cuối cùng anh cũng nhìn thấy tấm biển “Phòng thẩm vấn”. Lương Lương đang hút thuốc, chờ anh ngoài cửa.
“Không phải cậu cai thuốc rồi à?”
“Thứ này khó cai lắm, nhưng vẫn đỡ hơn hút ma túy.” Lương Lương nhả khói thuốc rồi nói, “Anh ta đang chờ anh ở bên trong.”
An Chẩn mở cửa phòng thẩm vấn, Dương Sâm mặc áo phạm nhân ngồi trong phòng, sau lưng là cảnh sát đứng canh.
“Bác Dương Sâm.” An Chẩn ngồi xuống đối diện.
“Vẫn gọi tôi là bác Dương Sâm à? Bây giờ tôi chỉ là tội phạm giết người.” Dương Sâm mỉm cười, lấy lại giọng điệu thường ngày. Đây là lần đầu tiên anh ta nói chuyện với An Chẩn kể từ khi bị vạch trần bộ mặt sát nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT