“Xin chào?” Vào buổi sáng, Lâm Thần nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ. Đến khi nghe máy thì đầu dây bên kia một chữ cũng không nói.
Sau vài lần hỏi, bên kia vẫn không đáp lại. Lâm Thần nhìn dãy số điện thoại, thấy không phải là số của người quen nên liền cúp máy, coi đó là trò đùa vô bổ của một người lạ nào đó.
Đến chiều lại có người gọi tới, Lâm Thần thấy vẫn là dãy số lúc sáng, liền trực tiếp cúp máy. Kết quả sau vài phút, bên kia lại tiếp tục gọi không ngừng.
Những cuộc gọi liên tiếp như vậy không giống như một trò đùa. Lâm Thần quyết định nghe thử xem bên kia muốn nói gì.
Mở đầu vẫn như buổi sáng, không có âm thanh nào phát ra.
Lúc Lâm Thần sắp hết kiên nhẫn thì—
“Lâu rồi không gặp.” Là giọng của Dễ Phi, nhưng nghe có vẻ không được khỏe, có chút yếu ớt.
“Cô đang ở đâu?” Lâm Thần nhận ra ngay từ chữ đầu tiên, là bạn cũ của cô.
“Cô nói đúng.” Dễ Phi không trả lời câu hỏi của nàng mà chỉ nói một câu mơ hồ.
“?”
“Gần đây ta thường nhớ lại những chuyện lúc chúng ta mới quen nhau.....” Dễ Phi bắt đầu kể về những ký ức xưa cũ.
Những ký ức đó Lâm Thần cũng không quên, trong khoảng thời gian khó khăn nhất của nàng, chính Dễ Phi là người luôn bên cạnh an ủi, đồng hành cùng nàng. Ký ức vẫn còn, nhưng người đã thay đổi.
“Cô gọi điện đến để ôn lại chuyện cũ sao?” Lâm Thần cắt đứt lời Dễ Phi, cảm thấy việc nhắc lại quá khứ trong mối quan hệ hiện tại của họ có chút châm biếm.
“Chúng ta sẽ sớm gặp lại. Hy vọng lần sau gặp mặt, ta sẽ thấy lại được Lâm Thần lúc trước mà ta đã quen.” Nói xong, bên kia lập tức phát ra tiếng ho dữ dội.
Lâm Thần cũng không kể chuyện này cho Vân Khởi. Nàng không muốn hai người đó có quá nhiều liên hệ, hoặc là nói, nàng vẫn chưa sẵn sàng để Alpha biết.
Dễ Phi cũng biết được rất nhiều bí mật của nàng, những suy nghĩ khác người của nàng. Cho đến bây giờ Lâm Thần vẫn cảm thấy mình đúng, nhưng những quan niệm đó.....
Ngay cả khi còn nhỏ, hình ảnh nàng trong tâm trí Alpha cũng đã có chút khác biệt so với thực tế.
Nàng không thích cũng không ghét những con thú nhồi bông, chỉ vì mẹ thích, cho nên mẹ đã mua cho nàng rất nhiều. Alpha cũng vì vậy mà luôn lầm tưởng là nàng thích những thứ này, thường xuyên tặng nàng những món quà nhồi bông nhỏ. Dần dần, nàng cũng đã quen với việc người khác gán cho mình nhãn hiệu yêu thích gấu nhồi bông. Dù giờ đây, Alpha không còn nhớ những năm tháng lúc nhỏ, nhưng thói quen vẫn như cũ thích tặng gấu bông cho nàng.
Nếu có thể giữ kín bí mật này rồi mang theo chúng đến đến thế giới khác, vậy thì chúng cũng không còn là bí mật nữa. Lâm Thần nghĩ như vậy.
Nàng đã nói chuyện này với Nam Nguyệt, nhưng người mà Nam Nguyệt cử cũng không tìm được Dễ Phi qua cuộc gọi đó.
Về việc Dễ Phi nói lần sau gặp lại, Lâm Thần cảm thấy có chút bất an, như thể có chuyện gì không tốt sắp sửa xảy ra.
......
Sinh nhật Vân Khởi đến rồi, sinh nhật đại công, tất nhiên phải tổ chức thực long trọng.
Bạch Danh Xu cũng đang thảo luận với Vân Khởi, nhân cơ hội này công bố giới tính của đứa trẻ trong bụng Lâm Thần là một tiểu Alpha. Tuy rằng kiểm tra cũng đã qua vài ngày, hiện tại cũng có rất nhiều người biết thông tin này nhưng Bạch Danh Xu vẫn muốn công bố chính thức cho trang trọng một chút.
Thường thì sau khi kiểm tra phân hóa, sẽ tổ chức một buổi tiệc để công bố. Lần này vừa lúc sinh nhật Vân Khởi nằm trong vài tuần tới, cho nên liền nghĩ sẽ hoãn công bố vài tuần, làm ngay trong bữa tiệc sinh nhật của Vân Khởi.
Bữa tiệc sẽ được tổ chức tại đại công phủ.
Mặc dù Vân Khởi không thích mẫu thân của Omega, nhưng vì lịch sự cô vẫn chuẩn bị một thư mời gửi cho Lâm Giác.
Hiện tại, hình tượng bên ngoài của Vân Khởi vẫn là hình tượng ghét bỏ Lâm Thần, nếu không mời Lâm Giác, người khác càng có thể coi thường Omega.
Nhưng tâm trạng vui vẻ của Vân Khởi liền giảm khi gặp một người.
Trong bữa tiệc này, có một số người không mời mà đến.
“Chúng ta đã chuẩn bị một số món quà nhỏ, coi như là một chút đền bù cho sự việc lần trước.” Một Alpha từ quân đội mà Vân Khởi đã gặp trong bữa tiệc trước, cười cười bước tới, sau lưng là Mục Mộ cùng một số người trông quen mắt.
“Ta không nhớ mình đã mời các ngươi khi nào.” Đại công âm dương quái khí nói.
Nhưng đối phương lại đưa ra thư mời, Alpha nhìn nhìn, đúng là từ phía mình.
“Là ta mời họ đến.” Vân Lan đại công bước tới.
Ông hy vọng có thể nhân cơ hội này làm cho quan hệ giữa hai bên hòa hợp hơn, hoặc ít nhất là xóa bỏ một số mâu thuẫn để sau này gặp mặt còn có thể trò chuyện với nhau.
Có đôi khi vẫn là cần sự hỗ trợ từ quân đội.
Về sự việc trước đó, ông vẫn sẽ luôn nhìn chằm chằm, còn về phần con người, ông vẫn theo dõi quân đội bên kia sẽ phạt bọn họ ra làm sao.
“Các ngươi đã tìm được người chưa? Bằng không về sau các chiến hữu của các ngươi có khả năng sẽ trở thành người của ta.” Còn về việc sẽ làm gì sau họ khi trở thành người của cô, cô cũng không thể đảm bảo.
Nhìn bá phụ đến, Alpha cũng không còn bận tâm đến chuyện đàn côn trùng có hại này làm thế nào vào được mà chuyển sang vấn đề khác.
Từ Kế Lâm cũng đang tìm dấu vết của Dễ Phi nhưng hiện tại vẫn chưa có tin từc gì, đại công không tin quân đội có thể tìm ra manh mối gì khác biệt.
“Hiện tại có một số hướng đi, nhưng có thể cần thêm vài ngày.” Vẫn là Alpha trầm ổn kia nói.
Xạo ke! Đại công khinh thường trong lòng, cô cảm thấy quân đội có thể chỉ là đang giả vờ, vậy thì chờ xem đến lúc đó họ có thể giao người ra hay không.
...
Trong cốt truyện gốc, Mục Mộ cùng Lâm Thần gặp nhau tại một bữa tiệc, nhưng tình tiết khá sơ sài, cũng không nói rõ là bữa tiệc nào, liệu có phải là bữa tiệc này không?
Vân Khởi cảm thấy có chút bực bội, rõ ràng nhiều thứ trong cốt truyện đã thay đổi nhưng các tình tiết chính vẫn tiếp tục theo đúng lộ trình, như thể thế giới này có ý thức riêng và cố gắng khôi phục lại cốt truyện theo cách hợp lý.
Bữa tiệc là điểm khởi đầu của việc tăng tốc trong cốt truyện, có thể nói là nơi tình cảm giữa hai nhân vật chính bắt đầu nảy nở.
Nhớ lại một chút, hình như là do Lâm Thần bị các Omega khác gây khó dễ tại bữa tiệc, vừa vặn bị Mục Mộ nhìn thấy rồi đến giải vây. Vì Mục Mộ là người lạ, hơn nữa lúc đó cô ấy đang mặc thường phục, cho nên những người khác đã coi thường Alpha xuất hiện bất ngờ này, chuyển hỏa lực từ Lâm Thần sang Mục Mộ, chế nhạo đối phương cũng không nhìn xem các nàng là ai.
“Có thể đây là lần duy nhất trong đời mà ngươi được nhìn thấy chúng ta. Muốn làm anh hùng thì cũng phải xem mình có xứng hay không.” Sau đó là một tràng cười chế nhạo, Vân Khởi nhớ rõ như vậy, vì trong cốt truyện gốc, nguyên chủ đã đứng bên cạnh xem họ bắt nạt Lâm Thần, xem Mục Mộ xuất hiện.
Sau đó, những người theo đuổi các Omega này cũng hùa theo chế nhạo, ồn ào gây chú ý cho một lão tướng quân của quân đội.
Lão tướng quân đã tuyên bố ngay tại chỗ rằng Mục Mộ là người bà mang đến, hơn nữa còn cố tình khen ngợi Mục Mộ là một hạt giống tốt, làm cho sắc mặt của các tiểu thư Omega tại hiện trường lập tức thay đổi.
Khi còn trẻ, lão tướng quân đã từng yêu một Beta, còn cùng nhau sinh một đứa trẻ Beta, nhưng đã bị người thân hại chết, vì họ muốn lão tướng quân cưới một Omega môn đăng hộ đối hơn là một Beta có lai lịch không rõ ràng. Họ còn đổ lỗi việc đứa trẻ là Beta cho người ấy của lão tướng quân, bởi vì Beta sinh con thường có khả năng cũng là Beta.
Kết quả là lão tướng quân cũng không tìm người khác nữa. Sau đó bà liền giết hết những người có liên quan rồi cắt đứt quan hệ với gia đình, cho nên những người có mặt ở đây đều biết nếu làm vừa lòng lão tướng quân, họ có thể có cơ hội tiếp quản vị trí của bà.
Trước khi gặp Mục Mộ, lão tướng quân chỉ đánh giá cao những đứa con của những người trung thành với bà. Mặc dù khả năng Mục Mộ có được vị trí đó rất nhỏ, hoặc là nói gần như không có, nhưng việc cô nhận được sự công nhận của lão tướng quân cho thấy thành công của cô trong tương lai cũng sẽ không thấp.
Cũng vì lý do này mà nguyên chủ càng thêm chán ghét Lâm Thần, thủ đoạn cũng càng thêm tàn bạo.
Hiện tại lão tướng quân kia, một nhân vật quan trọng trong cốt truyện, vẫn chưa xuất hiện.
......
Khi bữa tiệc diễn ra được một nửa, Bạch Danh Xu chính thức thông báo đứa bé trong bụng Lâm Thần là một Alpha, sau đó mọi người xung quanh đều gửi lời chúc mừng.
Họ nhìn thấy đại công không ở bên cạnh người vợ đang mang thai của mình, mà lại dùng vẻ mặt âm trầm, ngồi uống rượu với bạn bè của mình. Còn bên kia mới là Lâm Thần cùng Bạch Danh Xu đứng chung với nhau.
Rõ ràng, đại công vẫn giữ thái độ như trước với Lâm Thần, hình như cũng không mong đợi đứa trẻ này, nhưng biểu hiện của Bạch Danh Xu thì lại cho thấy bà đã chấp nhận đứa trẻ này. Hơn nữa, đại công chỉ có hai người con, ít nhất công khai ra bên ngoài là hai, hơn nữa cả hai đều do Lâm Thần sinh. Thấy vậy mọi người liền biết nên cư xử với Lâm Thần như thế nào trong tương lai.
Những Omega trước đây cố tình bàn tán tin đồn của Vân Khởi trước mặt Lâm Thần bây giờ lại tỏ vẻ như không nhớ gì, trên mặt lúc nào cũng treo nụ cười giả dối, niềm nở lại đây chúc mừng vận may của Lâm Thần.
Những lời chúc mừng này làm cho Lâm Thần cảm thấy như thể họ đang khen ngợi người khác, nàng cũng không nhớ trước đây mình có may mắn như vậy.
Cũng có một khu vực khác, đó là nơi của Lâm Giác.
Mọi người xung quanh đều chúc mừng bà đã sinh được một cô con gái tốt, còn hỏi Lâm Dao Dao có người yêu chưa, muốn giới thiệu Alpha nhà mình cho cô.
Khắp nơi đều tràn ngập không khí vui vẻ, giả tạo.
......
“Dao Dao, sao lại không đi chúc mừng chị gái?” Một Omega, người từng có mâu thuẫn với Lâm Dao Dao, tỏ vẻ ngây thơ hỏi. Chuyện lần trước lúc Lâm Dao Dao dẫn một Alpha lạ mặt đến tìm Lâm Thần, Omega này cũng có mặt tại hiện trường!
Bây giờ Lâm Dao Dao vẫn tỏ ra như thể tình cảm chị em với Lâm Thần vẫn còn rất tốt, cũng không thấy ngượng sao?
“Chị ấy... hiện tại đang nói chuyện với người lớn trong gia đình đại công, em không tiện đi làm phiền.” Lâm Dao Dao giả vờ buồn bã nói, trong lòng lại mắng chửi Đỗ Y Y, tức là Omega hỏi câu đó.
Cô khẳng định Đỗ Y Y chính là cố ý.
“Cũng không sao, em là em gái Lâm Thần, đợi bữa tiệc sắp kết thúc, em có thể dẫn chúng ta đi gặp Lâm Thần nói chuyện một chút không?” Đỗ Y Y cũng có chút tò mò về Lâm Thần, “Chị biết mà, những tin đồn ngoài kia đều là giả, Lâm Thần trông không ngốc như người ta nói, rõ ràng là đẹp như vậy.”
Nhìn thấy nụ cười của Lâm Dao Dao sắp không giữ được nữa, Đỗ Y Y càng không thể kiềm chế niềm vui của mình. Nếu Lâm Dao Dao ghét Lâm Thần như vậy, cô liền phải làm trò không ngừng khen ngợi Lâm Thần trước mặt Lâm Dao Dao, tức chết cô ta.
Huống chi cô cũng thật sự muốn gặp Lâm Thần. Trước đây, họ biết đến Lâm Thần, cũng rất thương cho hoàn cảnh của nàng, mẹ mất sớm, mẫu thân không yêu thương, còn bạn đời thì lại ghét bỏ. Đỗ Y Y còn bắt gặp những Omega khác chạy đến trước mặt Lâm Thần nói tối nay đại công sẽ nghỉ ngơi ở nhà họ, còn có sự thờ ơ của những Omega còn lại với Lâm Thần. Hiện tại Lâm Thần liền trở thành người mà bọn họ phải ngước nhìn.
Mặc dù có vẻ như đại công vẫn không thích nàng, nhưng nàng cũng đã nhận được sự công nhận từ Bạch Danh Xu cùng những người khác, còn là người đầu tiên sinh hạ Alpha cho đại công, nói không chừng còn có thể tranh giành quyền thừa kế.
Cô muốn gặp người đã làm sống lại thế cục này, chắc chắn không giống như những tin đồn bên ngoài.
Các Omega khác, tuy rằng cũng biết mâu thuẫn giữa Đỗ Y Y và Lâm Dao Dao, nhưng Đỗ Y Y cũng đang nói lên tâm tư của họ. Trước đây, hình ảnh của Lâm Thần được vẽ nên qua những lời đồn ở bên ngoài cùng một ít miêu tả của Lâm Dao Dao, bây giờ họ muốn gặp trực tiếp Lâm Thần.
Việc em gái dẫn bạn đi gặp chị gái, chẳng phải là chuyện bình thường sao?
‘Đáng chết Đỗ Y Y.’ Lâm Dao Dao hận Omega đang mỉm cười trước mặt. Còn có những Omega đang "cổ vũ" bên cạnh, trước đây cô đối xử với bọn họ tốt như vậy, bây giờ thấy mình gặp nạn thì lại trả ơn bằng cách này.
Đỗ Y Y đương nhiên biết Lâm Dao Dao đang hận mình như thế nào, nhưng cô ta càng hận, Đỗ Y Y lại càng vui, nụ cười trên mặt cũng càng ngày càng chân thành.
“Chị..... chị ấy..... lần trước nói với em là chị ấy đang mang thai cho nên thân thể có chút không thoải mái, có lẽ cần phải nghỉ ngơi, em cũng không muốn làm phiền chị ấy.” Lâm Dao Dao có chút khó xử nói, biểu hiện giống như một người em quan tâm chị gái.
Thấy Đỗ Y Y có vẻ còn muốn nói gì đó, cô vội vàng tìm lý do để rời đi.
Phía sau truyền đến tiếng cười lớn của Đỗ Y Y, nhìn Lâm Dao Dao chạy trối chết, cô không thể kiềm chế hả hê trong lòng, cũng không quan tâm liệu Lâm Dao Dao có nghe thấy tiếng cười của mình hay không.
......
“Cô là em gái của Lâm Thần phải không?” Một Alpha mặc quân phục tiến đến gần Lâm Dao Dao.
Mục Mộ vừa mới ở gần đó, nhưng cũng không quan tâm đến chuyện phiếm của các Omega, cô đứng đó hoà lẫn cùng đám người. Chỉ khi nghe đến tên Lâm Thần lúc này cô mới bắt đầu chú ý.
“Đúng vậy, có chuyện gì không?” Lâm Dao Dao mềm mỏng đáp.
“Tôi vừa.... tôi vừa nghe cô nói chị cô thân thể không thoải mái?” Mặc dù cảm thấy việc thừa nhận mình nghe lén các Omega nói chuyện phiếm cũng rất kỳ lạ, nhưng cô vẫn muốn hỏi.
Một Alpha lạ mặt hỏi thăm chị gái của mình, Lâm Dao Dao cảm thấy hình như mình đã phát hiện ra cái gì.
Không Doanh cũng là một kẻ ngu ngốc, mới bị dọa một lần là đã bỏ cuộc, lại còn liên tục gọi điện hoà giải oán giận của cô, muốn cô đi tìm Lâm Thần cùng đại công. Hơn nữa còn bảo cô nói với người khác Lâm Thần là người ham mê giàu sang như thế nào, đại công là người hoành đao đoạt ái* như thế nào, điều đó sao có thể!
*Chú: hoành đao đoạt ái: chỉ người thứ ba cướp đoạt tình yêu của người khácCũng may phế vật Không Doanh kia vừa thất bại, liền xuất hiện một người khác.
“Đúng vậy, chị tôi, chị ấy....”
Sau đó, Lâm Dao Dao bắt đầu trò chuyện với Mục Mộ, còn trao đổi thông tin liên lạc, vì Mục Mộ muốn biết về hoàn cảnh của Lâm Thần từ khi còn nhỏ đến bây giờ.
Từ xa, Vân Khởi đều nhìn thấy hết, tâm trạng có phần tốt lên.
Vậy cốt truyện đã thay đổi sao? Mục Mộ không gặp Lâm Thần trong bữa tiệc mà gặp Lâm Dao Dao, người bị bắt nạt?
Nhưng nghĩ đến ánh mắt của Mục Mộ đối với Omega nhà mình cùng sự u ám trong mắt lần trước, Vân Khởi cảm thấy cô vẫn không nên thiếu cảnh giác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT