Khi Vân Khởi trở lại đại sảnh, cô vô thức tìm kiếm Không Doanh trong đám đông, thấy đối phương đang đứng cùng người của quân đội, liền cau mày.

Người đàn ông mặc quân phục bên cạnh Không Doanh cũng chú ý đến ánh nhìn của Vân Khởi, còn nở một nụ cười không mấy thân thiện với cô.

Khi tiếp nhận cốt truyện, Vân Khởi đã cảm thấy bối rối về mối quan hệ giữa quân đội và nguyên chủ. Những người khác ghét nguyên chủ còn có thể hiểu được, nhưng quân đội thì từ đầu đã gây khó dễ cho nguyên chủ, không có lý do gì. Ban đầu cô nghĩ rằng có lẽ quân đội không ưa một số hành động của nguyên chủ, nhưng sau đó nghĩ lại, mỗi lần có cơ hội gây khó dễ cho nguyên chủ, họ đều không bỏ qua, như thể có thù với nguyên chủ vậy.

Đại công nở một nụ cười rạng rỡ, sau đó liền không quan tâm đến Không Doanh và những người khác nữa.

Nhuận Nhuận là con thứ hai của Vân Diệp, tính cách rất hoạt bát giống mẹ, không sợ người lạ, lúc này đang được các trưởng bối bế lên trêu đùa.

“Thật đáng yêu, khi nào ta mới có được một cháu gái đáng yêu như vậy đây?” Một quý bà bế Nhuận Nhuận lên nói chuyện với Bạch Danh Xu, ánh mắt lại nhìn về phía một Alpha bên cạnh mình, vẫn là một người quen của Vân Khởi - Phương Tình.

Chuyện xảy ra ở khách sạn tư nhân người biết chuyện cũng không nhiều lắm, Vân Tiêu Nguyệt cũng được Vân Khởi nhắc nhở không nói ra những gì đã xảy ra đêm đó.

Phương Tình giả vờ không hiểu lời mẹ mình, đứng một bên cười cười. Khi thấy Vân Khởi và Lâm Thần đến, cô ấy sửng sốt một chút nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường rồi chào hỏi Vân Khởi.

“Thật tốt, nhìn là biết người có phúc khí.” Phương phu nhân kéo Lâm Thần nói. Con trai lớn của bà ấy ngày nào cũng không thấy bóng dáng, muốn nhắc nhở vài câu cũng không được. Con gái nhỏ thì ngày nào cũng giả ngốc, rõ ràng biết bà ấy muốn có cháu nhưng mỗi lần đều giả vờ không hiểu để lảng tránh.

Vân Khởi so với con gái lớn của bà ấy cùng lắm cũng chỉ lớn hơn vài tuổi, vậy mà Lâm Thần giờ đã có đứa thứ hai, còn Tình Nhi thì đến cả người thích cũng không có.

Đến nổi những chuyện mà Lâm Thần trải qua ở đại công phủ, những người ở đây đều thức thời không nhắc đến.

Phương phu nhân cùng Bạch Danh Xu là bạn thân từ thời đi học, đến giờ vẫn là bạn tốt cho nên Vân Khởi đối xử với bà ấy như bậc hậu bối, khiến Phương phu nhân càng thích Vân Khởi hơn.

Những tin đồn về Vân Khởi bà ấy cũng nghe qua, nhưng cũng không để tâm, người trẻ tuổi kiêu ngạo một chút thì sao? Hơn nữa, bà ấy thấy Vân Khởi đối xử với trưởng bối rất tốt, rất hiểu lễ nghĩa.

Nghĩ nghĩ, bà ấy tháo chiếc vòng tay đang đeo rồi tặng nó cho Lâm Thần.

"Coi như là quà gặp mặt cho đứa bé.” Chiếc vòng tay được làm từ ngọc trai biển cao cấp và một ít kim cương, dưới ánh đèn trông thập phần bắt mắt.

Lâm Thần nhìn Vân Khởi, thấy cô không có phản ứng gì liền mỉm cười nhận lấy. Cổ tay trắng nõn của Omega cùng ngọc trai đen tạo nên sự tương phản rõ rệt, làm cho cổ tay nàng càng thêm tinh tế.

Phương phu nhân thấy Lâm Thần nhận lấy, cười càng vui vẻ, bà hy vọng có thể mượn chút phúc khí của Lâm Thần để sớm tới ngày được ôm cháu gái.

Lâm Thần cảm nhận được hai tầm mắt đang nhìn mình, nàng ‘lơ đãng’ xoay góc nhìn, phát hiện em gái "tốt" của mình đang nhìn chằm chằm vào nàng, hoặc là nói đang nhìn vào cổ tay của nàng. Cho nên nàng càng vui vẻ giơ cổ tay lên nhìn chiếc vòng, nghe Phương phu nhân kể về chuyện xưa của chiếc vòng.

Lâm Dao Dao đứng bên cạnh Lâm Giác, trông bà yếu ớt hơn lần trước, có lẽ là mẹ nàng ở dưới đang nhớ bà.

Tầm mắt còn lại đến từ Không Doanh, cô vô cùng đau đớn nhìn nàng, giống như ánh mắt năm xưa, như thể Lâm Thần đang làm điều gì đó sa đọa, không biết lần này Lâm Dao Dao lại nói gì với cô ấy.

Nhưng những điều đó không còn liên quan đến Lâm Thần của hiện tại nữa.

Vân Khởi phát hiện Lâm Thần dường như vui hơn so với lúc nãy, có lẽ Omega thường thích trang sức là một loại thiên tính? Trước đây Lâm Thần dường như không đeo trang sức gì, cô cũng chưa từng tặng nàng.

‘Về mua một ít đi, không thì công tước phu nhân không đeo gì, thật mất mặt, hơn nữa cô ấy còn đang mang thai.’

Sau đó Vân Khởi bị anh họ kéo đi.

Các trưởng bối ngồi cạnh nhau nói chuyện về con cái, còn những người cùng thế hệ thì nói về công ty hoặc chính trị. Dù Vân Diệp dẫn Vân Khởi vào, nhưng cô cũng không tham gia, hình tượng hiện tại của cô là một tiểu thư thế gia bất cần đời, là một công tước trẻ tuổi kiêu căng, chỉ cảm thấy hứng thú với ăn nhậu chơi bời.

Làm Vân Khởi chú ý chính là là một Alpha bên cạnh anh họ kể rằng gần đây đế quốc có vài quý tộc nhỏ chết, đều chết do mất kiểm soát tin tức tố, điều này khiến cô nhớ đến người đàn ông giống Lâm Thần mà cô thấy khi điều tra nguyên nhân cái chết của Milo.

Lại nói tiếp, sau khi Lâm Thần và Mục Mộ gặp nhau, có một đoạn thời gian các quý tộc của đế quốc liên tiếp chết, tình hình hiện tại cũng rất giống, có lẽ những Alpha chết gần đây có liên quan đến người của Mục Mộ, chỉ là số lượng ít hơn, ảnh hưởng không lớn.

Họ nói chuyện một hồi, Vân Diệp liền đem đề tài chuyển sang Vân Khởi, bảo Vân Khởi cũng nên kiềm chế lại.

Những Alpha bị chết kia đều là những người thường dùng thuốc để trợ hứng, hắn biết Vân Khởi thỉnh thoảng cũng thích dùng chút thuốc.

Mấy chị gái khác cũng bắt đầu dạy dỗ mấy cậu em trai không nghe lời của mình, Vân Khởi nhìn quanh, đều là những người thường ra ngoài đi chơi với cô.

......

Lúc Vân Khởi đang khiêm tốn lắng nghe lời dạy của Vân Diệp, bên phía Omega lại xảy ra chút náo động, Vân Khởi nghe loáng thoáng có tên Lâm Thần liền nói với Vân Diệp một tiếng rồi rời đi.

Khi Vân Khởi đến nơi, phát hiện ngọn nguồn  từ một Alpha mà cô không thích - Không Doanh. Ở đây toàn là Omega, chỉ có một Alpha là Không Doanh vậy mà lại đang cố kéo tay Omega nhà mình.

Nhìn thấy Vân Khởi, Không Doanh lại càng tức giận hơn.

“Trước đây em không phải như thế này, bây giờ thì sao? Vì địa vị mà kết hôn với người như vậy.” Không Doanh chán ghét nhìn Vân Khởi, “Mọi người ở đây đều biết sau khi kết hôn cô ta đối xử với em thế nào, vậy nhưng cô ta vẫn không hối cải, lúc Dao Dao đến an ủi em, em lại còn trút giận lên Dao Dao.”

Nghe chuyện trước đây, các Omega khác có chút ngượng ngùng, trong số họ cũng có người từng nói xấu sau lưng Lâm Thần, thậm chí còn có người nói trước mặt Lâm Thần về chuyện đại công và mình đi chơi ở đâu. Nhưng sau này thấy thái độ của đại công với Lâm Thần thay đổi, họ cũng ngầm hiểu mà không nhắc lại chuyện cũ.

Nhưng Alpha này, nghe có vẻ có liên quan gì đó với Lâm Thần, họ dự cảm mình có thể sẽ nghe được một số chuyện của Vân Khởi, loại chuyện màu xanh lá*.

*Chú: loại chuyện màu xanh lá: ngoại tình, cắm sừng“Không liên quan đến chị, tôi cũng không quen chị.” Thấy Vân Khởi đến, Lâm Thần đi đến sau lưng Vân Khởi, để cho Vân Khởi chắn trước mặt Không Doanh.

Vân Khởi không nói gì, cô muốn nghe xem Alpha này còn có thể nói ra điều gì thú vị, còn có thể mắng cô thế nào. Thái độ thờ ơ của Vân Khởi dường như khiến Không Doanh càng thêm tức giận.

“Chị hy vọng em có thể nhận ra trái tim của mình, đừng bị vẻ ngoài hào nhoáng làm mờ mắt.” Không Doanh nói với Lâm Thần.

“Kết hôn với ta ít nhất còn có tương lai hơn kết hôn với cô, một Alpha dựa vào Omega để vào đây.” Vân Khởi nhìn về phía Lâm Dao Dao.

Các omega khác cũng nhìn về phía Lâm Dao Dao, khiến nội tâm Lâm Dao Dao cắn chặt răng.

Lúc Không Doanh nhắc đến tên Lâm Dao Dao, cô liền biết có thể có chuyện không hay xảy ra.

Trước ánh nhìn của mọi người, cô đành phải lên tiếng giải thích, “Chị Không Doanh đây là bạn học đại học với chị tôi, chỉ là họ có hiểu lầm gì đó.”

“Không có hiểu lầm, là tôi nhìn nhầm người, em ấy vẫn luôn là người như vậy.” Ánh nhìn chế giễu của Vân Khởi làm cho Không Doanh khó chịu.

“Xin lỗi, Không giáo sư tự mình cũng có năng lực vào đây.” Người đàn ông mặc quân phục vừa rồi bước tới, “Nhưng một đại công chỉ biết ăn chơi như cô thì làm sao biết được thành tựu của Không giáo sư trong việc nghiên cứu tin tức tố mấy năm qua?”

“Tại sao tôi phải biết?” Đại công nhìn hai Alpha trước mặt với vẻ ác ý, “Những thứ này không phải ở đâu cũng có sao? Ồ, đúng rồi, tôi quên mất quân đội còn không đủ tiền ăn, làm sao có tiền mua thuốc điều hòa tin tức tố? Chỉ có thể đi nịnh bợ viện nghiên cứu, hy vọng đối phương có thể bán rẻ một chút, nếu miễn phí thì càng tốt đúng không?”

Quân đội thiếu tiền đây là chuyện mọi người đều biết; Vân Khởi dư tiền đây cũng là chuyện mọi người đều biết.

“Nghe nói gần đây quân đội còn không đủ tiền chi phí an cư, đây không phải là muốn tìm ai đó đến gây sự với bạn đời của tôi để đòi tiền sao?” Vân Khởi làm bộ làm tịch vỗ vỗ ngực, dùng vẻ mặt khinh thường nhìn người đàn ông mặc quân phục.

‘Lâm Thần có thể để sau, mấy người này đã đụng vào thì phải đối đầu ngay, nguyên chủ không phải là người dễ bị bắt nạt.’

【Đúng...】Giọng hệ thống có chút trầm.

"Tiểu Tra, có phải ngươi.... thích bọn họ?’ Vân Khởi cảm thấy giọng của Tiểu Tra dường như mang theo sự tức giận.

【Làm gì có? Thấy ngươi bị mắng ta vui lắm.】

‘Chó.’ Vân Khởi cảm thấy mình thật ngốc, vậy mà lại đi lo lắng cho hệ thống.

Ít nhất không thể để người khác nghĩ Lâm Thần và Không Doanh có tình riêng, miệng nhiều người xối chảy vàng, lời đàm tiếu cũng có thể giết người. Vân Khởi ở thế giới cũ đã thấy lời đồn và bạo lực mạng đánh gục một cậu bé khỏe mạnh, đầy nắng, làm cho những tấm bằng khen trên tường mất đi chủ nhân của chúng.

Chờ đến khi hậu quả không thể cứu vãn xảy ra, họ lại giấu mình trong bóng tối, giả vờ như không có gì xảy ra, hoặc đổi phe, cùng những “người chính nghĩa” khác đi bạo lực mạng người khác.

Họ không quan tâm ai đúng ai sai, chỉ muốn lợi dụng sự hỗn loạn để trút giận.

Các omega ở đây đem Vân Khởi và Không Doanh ra so sánh, Không Doanh không đẹp bằng Vân Khởi, thêm vào đó có lẽ đang kìm nén sự tức giận, khuôn mặt có chút dữ tợn, làm phá hỏng vẻ dịu dàng ban đầu.

Hơn nữa, Lâm Thần tỏ ra rất phản cảm với Không Doanh, không giống như có tình riêng. Nếu đại công không muốn nhắc đến chuyện Lâm Thần và Alpha đó, họ cũng không dại gì đi truyền tin đồn.

Còn lời của người đàn ông mặc quân phục, họ rất không thích. Họ không biết Không Doanh là ai, không biết Alpha đột nhiên xuất hiện này có thành tựu gì, vậy không lẽ họ cũng chỉ biết ăn chơi thôi sao?

Đại công là đến đây tìm Lâm Thần, hoặc là bởi vì ở đây có chuyện liên quan đến bạn đời của mình, còn hai Alpha này là sao, tự ý đến buổi tụ họp của omega như thể họ có thể tùy ý đến vậy.

Người đàn ông mặc quân phục dường như muốn động thủ nhưng nhanh chóng bị một Alpha khác ngăn lại, cô xin lỗi Vân Khởi sau đó kéo hai người kia đi trong tiếng cười khinh của Vân Khởi.

“Đừng làm mất mặt ta.” Đại công đến gần omega nói nhỏ, giọng điệu hung dữ.

Omega quấn lấy bạn đời của mình, ghé mặt vào bên cạnh Alpha.

“Biết rồi, là họ tự nhiên tìm đến.” Lâm Thần kéo dài giọng, mang theo chút giọng điệu làm nũng.

Hơi nóng phả vào tai, Vân Khởi bất giác rùng mình, “Về nhà sẽ dạy dỗ ngươi.”

Để lại một câu hung dữ, Vân Khởi rời đi, mặc dù trông có vẻ như đang chạy trối chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play