"Chị nhìn xem." Lâm Thần giống như đột nhiên nhớ ra chuyện gì, đưa điện thoại của mình cho Vân Khởi.

"?" Vân Khởi nghi hoặc nhìn Omega. Cô không hiểu sao thỏ con lại đưa cho mình cái điện thoại đã tắt màn hình, cầm lên ngó trái ngó phải cũng không thấy có gì lạ.

"Chị không tự mở máy xem được à?"

Vân Khởi liếc nhìn thỏ con một cái, bắt đầu bấm mở máy.

"Mật mã?"

"Sinh nhật chị." Alpha lại liếc nhìn bạn đời.

"Có gì sao?" Vân Khởi vuốt qua vuốt lại, nhưng cũng không phát hiện có gì đặc biệt.

"Xem danh sách đen đi." Chờ Vân Khởi mở danh sách đen xong, Lâm Thần tiếp tục nói, "Em đã chặn số cô ta từ lâu rồi, từ lúc về nhà tới giờ em vẫn chưa động vào điện thoại, không phải chặn đối phó đâu."

Thỏ con nói xong liền nhìn bạn đời của mình, trong mắt phảng phất như đang chứa đựng cả mùa xuân.

"Thưởng cho em một cái ôm nha?" Vân Khởi đưa tay thử hỏi, vừa dứt lời trong lòng liền xuất hiện một con thỏ con nhảy vào.

"Ôm cây đợi thỏ." (*) Vân Khởi vòng hai tay tạo thành một vòng tròn không có kẻ hở, khoá Lâm Thần lại, thầm nghĩ cả đời này mình sẽ không bao giờ muốn buông ra.

(*) Chuyện "ôm cây đợi thỏ" kể về một nông dân lười biếng, trông đợi vào sự may mắn thay vì tự nỗ lực. Một ngày, ông ta thấy một con thỏ chạy đâm vào gốc cây rồi chết. Từ đó, ông ta từ bỏ việc đồng áng, chỉ ngồi ôm gốc cây đợi con thỏ khác tự đến. Nhưng mãi mãi, không có thỏ nào đến nữa.

"Dù thỏ có ngốc đến đâu cũng hơn là một cái cây (*) không thể di chuyển." Lâm Thần không cho rằng mình giống con thỏ ngốc trong câu chuyện đó, con thỏ kia là tự mình nhảy vào cái cây cho nên mới đập đầu mà chết, còn nàng thì khác, nàng chính là một đại ác ma thỏ tự mình nuôi dưỡng "lương thực" của mình - một gốc cây tình nhân thảo xanh mướt, thập phần mê người.

(*) Câu này 2 nghĩa, nghĩa bóng là so sánh 2 "nhân vật" trong câu chuyện "ôm cây đợi thỏ". Nghĩa đen là Lâm Thần với Vân Khởi. Trong QT ghi là "thảo" thì dễ hiểu hơn (mùi của VK là tình nhân thảo), mà ở đây mình dịch ra cái cây cho hợp với câu chuyện hơn.

"Mấy ngày trước quản gia có mua vài món đồ chơi nhỏ cho con, cho nên bây giờ con liền thích ở chỗ đó, tới tối cũng không chịu về. Cứ hễ em bế ra thì nó lại quấy." Omega nhìn nhìn bạn đời của mình, ngầm ám chỉ.

"Ồ."

"Chị chỉ "ồ" vậy thôi hả." Thỏ con dùng chân đá vào người Alpha.

"Cũng đúng, con cũng đã sinh ra lâu như vậy rồi mà chúng ta chưa mua đồ chơi cho con, quả thật không phải là phụ huynh tốt." Vân Khởi nhìn Lâm Thần, đứng đắn nói. Vừa lúc điện thoại của Lâm Thần nằm ngay bên cạnh, cô lấy lên rồi bắt đầu lướt trang mua sắm.

"Cái này nhìn cũng được nè, cái kia cũng có vẻ ổn, còn cái màu bạc này nữa, con thích nhất màu bạc mà, đúng rồi, còn Hề Nhi có thích cái gì không nhỉ? Chúng ta cùng nhau mua đi, mua luôn một thể, lâu rồi chưa mua gì cho Hề Nhi..."

"Vân Khởi!" Lâm Thần từ trên người Vân Khởi ngồi dậy, giận dỗi ngồi xa hẳn ra.

Có vẻ như đã trêu quá đà rồi, Alpha nhìn con thỏ trước mặt như đang phun lửa địa ngục, không tự chủ được mà nghĩ vậy.

"Thỏ con nhà chúng ta giận rồi sao?" Vân Khởi nhích nhích lại gần, muốn vuốt ve xoa dịu con thỏ đang tức giận khò khè khò khè.

"Đừng chạm vào em, ôm nóng chết đi được." Lâm Thần gạt bàn tay Vân Khởi đang đặt lên vai mình xuống rồi đổi hướng ngồi.

Vân Khởi cũng đổi hướng theo, Omega tức giận nhìn thấy thế lại đổi hướng lần nữa, Vân Khởi lại tiếp tục di chuyển theo, Omega lại tiếp tục lùi sang hướng khác,... Vân Khởi vẫn kiên trì đi theo...

"Chị có phiền hay không?" Thỏ con nhìn người trước mặt cứ lượn lờ lượn lờ trước mặt mình, không nhịn được mà bùng nổ, "Chị đừng di chuyển nữa có được hay không, chóng mặt quá."

"Không giận nữa, không giận nữa, đều tại chị sai." Thấy Lâm Thần không phản bác, Alpha liền nhào tới ôm Lâm Thần, lay lay người Omega.

"Sai chỗ nào?" Lâm Thần không nhìn Vân Khởi, nàng cảm thấy nếu Vân Khởi không nhận sai trước, nàng sẽ không để ý đến cô ấy luôn.

"Chỗ nào cũng sai." Vân Khởi quấn lấy Lâm Thần, bắt chước giọng điệu lúc trước của nàng mà làm nũng.

"Lâm tỷ tỷ đừng giận nữa được không, là A Khởi sai rồi, chị tha thứ cho A Khởi được không, Lâm tỷ tỷ~~" Ba chữ cuối cùng Vân Khởi dùng giọng điệu nũng nịu đến mức chính bản thân cô cũng cảm thấy khó chịu.

Mặc dù cánh tay của Lâm Thần bị Vân Khởi lay động không ngừng, nhưng mặt nàng vẫn lạnh lùng không hề dao động, quyết tâm thực hiện suy nghĩ vừa rồi.

Chừng nào Alpha chưa thực sự nhận ra lỗi lầm của mình, nàng sẽ không thèm đếm xỉa đến Alpha, mặc dù câu "Lâm tỷ tỷ" vừa rồi của Alpha xác thật là nghe cũng êm tai. Nghĩ đến chuyện này, vành tai của Lâm Thần liền ửng đỏ lên.

Vân Khởi lớn hơn nàng vài tuổi, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc Vân Khởi gọi mình là tỷ tỷ. Nhưng mà sau khi nghe được những từ đó, nàng cảm thấy ngọn lửa giận trong lòng mình giống như đã bị dập tắt ngay lập tức, chỉ là không thể để Vân Khởi phát hiện ra chuyện này.

"Chị sai rồi." Không nhận được phản hồi, Vân Khởi trở lại giọng điệu ban đầu, thành khẩn nói với Lâm Thần.

Lâm Thần len lén liếc Alpha một cái, thoạt nhìn có vẻ cũng thành thật?

"Sao chị có thể phớt lờ thỏ con của chúng ta được chứ?" Vân Khởi nhích lại gần ghé sát vào tai Lâm Thần, thì thầm, "Chị thích quả cầu lông mềm của thỏ con, thích đôi môi đỏ mọng của thỏ con, thích cái đuôi đáng yêu của thỏ con."

"Cái đuôi?" Lâm Thần nhìn Vân Khởi, hai điều đầu tiên còn có thể hiểu, nhưng điều sau cùng thì?

"Nghe nói đuôi thỏ rất nhạy cảm, chạm vào một chút là run một chút, mà "đuôi" của thỏ con nhà chúng ta cũng rất nhạy cảm, chỉ là nó trốn trong đó không chịu ra ngoài, chị phải đi sâu..." Âm thanh của Vân Khởi càng ngày càng nhỏ, còn gò má của Lâm Thần thì càng lúc càng đỏ.

"Mặt chị cũng dày thật đấy, bao lớn rồi mà còn giả ngây thơ, gọi em là tỷ tỷ." Lâm Thần quay lại chủ đề vừa rồi, đẩy cằm Vân Khởi lên, không cho môi cô ấy tới gần cổ mình.

Nàng có chút thẹn thùng.

Vừa mới nãy thì còn dũng cảm, nhưng chắc là do giữa chừng bị gián đoạn nên những dũng khí kia bị chọc thủng mất. Nàng đột nhiên cảm thấy hai người ôm nhau nằm yên yên tĩnh tĩnh mà ngủ cũng rất tuyệt.

"Em buồn ngủ rồi, chúng ta đi ngủ đi." Lâm Thần còn cố ý ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt.

"Em ngủ đi." Vân Khởi đồng ý rất dễ dàng.

"Vậy chị tránh ra a." Alpha ngoài miệng đồng ý rồi, nhưng người thì vẫn đè lên người nàng không chịu đứng lên.

"Em không cần làm gì hết, để chị làm." Cô đói bụng, cô muốn ăn con thỏ lông xù của mình.

...

...

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play