9
Chưởng Ngôn ngơ ngác nhìn chằm chằm bài thi trên mặt đất.
Ờ, tại sao một chàng trai mù chữ chưa từng thấy qua tình cảnh này?
"Chị, không ngờ chị thích cái này."
“Em còn ngốc lắm, chờ đầu óc em tốt lên sẽ hiểu.”
Đâu chỉ có vậy, ai học cấp ba mà chẳng làm hàng nghìn bài thi.
Tôi mím môi, trong lòng chỉ biết thở dài, lẩm bẩm: "Biết đâu sau này nữ chính có thể đi dạy kèm cho trẻ em khuyết tật trí tuệ."
Nói xong, tôi đi thẳng, vì ở nhà vẫn còn truyện séccccccc chưa đọc hết.
Không ngờ, cậu túm lấy tôi, rồi hỏi khe khẽ:
“Chị ơi, anh thích chị, anh có thể theo đuổi chị không?”
Quả bóng đẹp thật, bay thẳng vào tim tôi luôn.
Tiếc là cậu chỉ là nam chính dự bị, là hậu cung của nữ chính.
Tôi nhắm mắt, nhịn đau đồng ý.
"Truyện này không dành cho trẻ vị thành niên, hai năm nữa quay lại nhé."
Nhờ nỗ lực không ngừng của tôi, hậu cung của nữ chính lại có thêm một gã trai tráng!
Đang nằm nhà đọc truyện hăng say, thì bạn cùng lớp gọi điện rủ tôi đi xem ca nhạc.
Nhìn địa điểm quen thuộc trên tin nhắn, tôi chỉ biết thở dài, chuyện gì đến ắt sẽ đến.
Nam chính số ba, ca sĩ hot nhất hiện nay.
Rất thích dạy nữ chính hát khi chỉ có hai người.
Nhưng tôi chỉ có vé khán đài, thị lực của anh ta phải là 10.0 mới có thể nhìn thấy tôi được.
10
Khi được quản lý dẫn vào hậu trường dưới ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, tôi biết mình không thể thoát khỏi màn kịch "máu chó" này.
Nam chính số ba trang điểm tinh tế, nở nụ cười rạng rỡ, với những đường nét lai cuốn hút, bẩm sinh đã là nam chính.
"Niếp Niếp giỏi quá, anh biết em nhất định sẽ đến nghe anh hát mà."
Thật bực mình, hóa ra nữ chính có nhiều đất diễn như vậy là nhờ có người đóng thế.
Bất kỳ nam chính nào cũng là nam chính trong những câu chuyện "Mary Sue".
Tuy nhiên, điều khiến tôi lo lắng hơn là khoảng nghỉ 15 phút giữa hiệp, e rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Nhìn thấy nam chính số ba định tiến đến động tay động chân, tôi vội vàng nghĩ ra kế hoạch:
"Anh có muốn nghe em hát bài mới học không? Em rất muốn hát cho anh nghe."
Ánh mắt nam chính số ba không hề che giấu sự ham muốn, nhưng vẫn rất lịch sự đồng ý.
Tôi có lý do để nghi ngờ đây là một phần của "kịch bản".
"Được thôi, cho anh nghe giọng hát của thiên tài Niếp Niếp nhà ta nào."
Tôi hắng giọng, tạo dáng cho đôi tay nhỏ bé biến thành khu vườn:
"Trong vườn hoa nào đào í đào í đào, gieo hạt gì hoa gì nở. Trong vườn hoa nhỏ đào í đào í đào, gieo hạt nhỏ hoa nhỏ nở..."
Không thể nói là hát chênh phô, chỉ có thể nói là khiến nam chính trong truyện séccccccc nhịn bản năng, kiên nhẫn dạy tôi cách phát âm.
Tiết mục tiếp theo chuẩn bị bắt đầu, nam chính số ba trước khi đi còn vuốt tóc tôi:
"Niếp Niếp đợi anh tối nay nhé, anh sẽ hát cho em nghe để cổ vũ em học tập."
Không, anh làm vậy sẽ ảnh hưởng đến việc nữ chính thi đại học.
Bộ có oán có thù gì nhau à.
Tôi nhẹ nhàng vẫy tay chào nam chính số ba khi anh quay lưng, đợi anh lên sân khấu rồi quay người bỏ chạy.
Tôi dịu dàng cúi chào bóng lưng nam chính số 3, chờ anh lên sân khấu xoay người bỏ chạy.
11
Tôi lén lút đến quán bar gần đó đợi bạn, không ngờ người phục vụ đưa rượu cho tôi lại là nữ chính.
"À, gia đình hơi khó khăn nên đi làm thêm thôi."
Nữ chính mặc đồng phục làm việc tiêu chuẩn, rõ ràng không ngờ tôi xuất hiện ở đây.
Tôi sắp không nhịn được nữa rồi các bác ơi.
Bố mẹ mới tăng tiền tiêu vặt cho cô ấy mà?!
Còn căn biệt thự nhỏ hai tầng ở trung tâm thành phố này, khó khăn gia đình từ đâu ra?!
Có thời gian thì đi làm thêm mấy bài thi toán, sẽ không đến nỗi phải học lại!!!
Tôi định phản bác, nhưng lại nhìn thấy nam chính số bốn sau lưng nữ chính, đại ca xã hội đen máu mặt.
Làn da đen nhẻm cùng mái tóc xanh mực, mang vẻ tượng trưng cho bóng đêm.
Bỗng nhiên tôi hiểu ra ý nghĩa tồn tại của quán bar này.
Lời chửi thề sắp tuôn ra khỏi miệng tôi đành im lặng.
Nam chính số bốn tiến đến ôm eo nữ chính, thoáng chút kinh ngạc khi nhìn thấy tôi.
Ta ngoan ngoãn nói:
“Chào anh rể, em tên Mạc Tiểu Quả, là em gái sinh đôi của chị.”
Nam chính số bốn nghe xong dường như càng hưng phấn.
Tôi: Mặt dấu chấm hỏi màu đen.
Thế giới này chỉ nhận ra khuôn mặt của nữ chính phải không?
Nữ chính lúc này đột nhiên ưm một tiếng, đấm từng quyền vào ngực nam chính:
“Hôm nay bị ép uống nhiều rượu quá, sắp ngất xỉu rồi.”
Nam chính số bốn liếm nhẹ cổ tay nữ chính trước mặt tôi.
“Đáng ghét, em gái em còn ở đây đấy.”
Vậy chẳng phải càng tốt à.
Tôi không biết tốt hay xấu, nhưng tôi muốn hỏi liếm như vậy có bị dính bùn không?