Sức chiến đấu của một mình Kỷ Thần Hi thật sự vô cùng mạnh, vì chỉ với mấy lời của cô mà thái độ của ông cụ đối với đứa cháu rể chưa được thừa nhận đã hoà hoãn hơn rất nhiều. Trông thấy tình hình đã có phần ổn định, cô liền nháy mắt ra hiệu cho anh tiến công thu phục ông cụ. Chỉ cần Tịch Cảnh Dương thành công, những người còn lại của nhà họ Kỷ không đáng lo.

Nhưng Kỷ Thần Hi ra sức hỗ trợ cho anh như thế, lại không ngờ đến được số lượng người anh chồng của cô phải công lược không đơn giản chỉ mỗi mình ông cụ Kỷ, mà là toàn bộ người của Kỷ Gia!

Rõ ràng hôm nay là một ngày thường cũng chẳng phải ngày lễ hay ngày nghỉ gì, sao các vị Thủ trưởng đại nhân đều có mặt ở nhà vậy? Bộ bên Quân đội không có việc gì làm sao?

Kỷ Thần Hi nhìn các bác trai bác gái của cô bình thường công việc bận tối mày tối mặt, giờ đây đều đang ngồi trên ghế sô pha nhàn nhã uống trà, thì chỉ biết nắm lấy bàn tay to lớn của người nào đó, dùng ánh mắt an ủi.

Bảo Bảo, em đây cũng đã cố gắng hết sức rồi, phần còn lại anh cố lên nhé. Cố lên! Cố lên!

Tịch Cảnh Dương quả thực có chút căng thẳng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn duy trì một nụ cười hoà nhã trên môi. Dù sao trước khi đến đây anh cũng mang theo tâm trạng đến ăn đánh, hiện tại có tỏ ra sợ hãi thì cũng chẳng ăn thua gì nữa.

Vợ chồng bác cả, cũng là cha mẹ trên danh nghĩa hiện tại của Kỷ Thần Hi là người lên tiếng trước, nhưng lại không phải nói với Tịch Cảnh Dương mà là nói chuyện qua lại với nhau.

“Mẹ Tiểu Phàm, bà biết sáng nay tôi đưa con trai đến trường nhìn thấy gì không?”

“Hửm? Ông thấy gì cơ? À tôi nhớ ra rồi, Thần Thần cũng học ở Đại học A, có phải ông gặp được con bé không?”

Bác cả mỉm cười hiền hoà nói:“Đúng thế, nhưng tôi còn nhìn thấy thứ khác nữa.”



“Thứ gì cơ?”

“Tôi nhìn thấy…một cẩu nam nhân cầm trên tay hai quyển sổ đỏ khoe khoang trước mặt tôi. Bà không biết đâu, luật pháp Nước Z cấm mang súng bên người khi không tham gia công vụ, nếu không thì tôi nả cho hắn ta vài viên rồi.”

Kỷ Thần Hi:"…"

Cô biết ngay mà, bác cả đã ghim vụ hồi sáng rồi!

Dù không nói thẳng ra nhưng ý ám chỉ quá lớn, Tịch Cảnh Dương cuối cùng vẫn phải lên tiếng:“Bác cả, nghe nói Quân Khu I hiện tại đang gặp vấn đề về trong việc trao đổi lô vũ khí với Nước I, vừa hay cháu cũng có chút quen biết với bên đó, có cần cháu giúp bác liên hệ không ạ?”



Bả cả trai của Kỷ Thần Hi:"…"

Kỷ Thần Hi âm thầm bật ngón tay cái cho người bên cạnh, nước đi này của anh thật sự quá âm hiểm, trực tiếp hạ gục một đối thủ.

Ngay sau đó đến lượt bác hai của cô cùng với phu nhân của bác ấy, lần này hai người đó không dùng cách gián tiếp ám chỉ mà trực tiếp đi vào vấn đề.

“Cậu cả Tịch bí ẩn nhất Thủ Đô đúng thật là không tầm thường. Nhưng cậu không cảm thấy, cậu ở gần Thần Thần sẽ gây nguy hiểm đến con bé sao?”

“Đêm qua chính là một ví dụ, cậu chỉ vừa xuất hiện công khai lần đầu liền có người muốn ám sát cậu, suýt chút nữa là liên luỵ đến Thần Thần. Vậy còn sau này? Con bé sẽ thật sự an toàn khi ở cùng cậu sao?”

Với những lời chấp vấn thẳng thừng, Tịch Cảnh Dương cũng vô cùng thẳng thắn đáp lời:“Bác hai, theo cháu được biết, thân là Thủ trưởng của đội đặc nhiệm thì kẻ thù của bác ắt là cũng không ít. Bọn chúng nhất định không chỉ tìm bác để trả thù mà còn động thủ với cả người nhà. Vậy nhưng bác vẫn bảo vệ được bác gái và em họ vô cùng tốt, tại sao cháu lại không thể? Là người cùng hoàn cảnh, cháu nghĩ bác trai và và bác gái sẽ là người hiểu cho cháu hơn ai hết.”

Lần này đến lượt vợ chồng bác hai câm nín khi bị nói trúng đến tử huyệt. Tịch Cảnh Dương nói đúng, vì cùng chung một hoàn cảnh với nhau, họ lấy tư cách gì phán xét cậu ta đây?

Trông thấy hai anh trai và hai chị dâu của mình dễ dàng bị triệt hạ, bác ba của Kỷ Thần Hi giữ tay ngăn vợ lại, tự ông một mình ra trận, cau mày nói:“Tôi công nhận cậu rất có bản lĩnh, nhưng như vậy thì sao? Cậu không nhìn xem cách cha cậu đối xử với Thần Thần thế nào ư? Cậu đừng tưởng chuyện xảy ra ở nhà họ Tịch các người thì chúng tôi không biết được. Cha cậu lại không chỉ nhiều lần miệt thị con bé, lại còn đập vỡ món quà con bé tốn nhiều công sức để chuẩn bị. Cậu nghĩ chúng tôi nên dùng sắc mặt thế nào đối với một kẻ khinh thường cháu gái bảo bối duy nhất của nhà họ Kỷ đây?”

Đến lúc này, Kỷ Thần Hi cảm thấy có chút choáng ngợp. Cô hoàn toàn không ngờ đến, cô chỉ vừa nhận tổ quy tông chưa được mấy ngày, vậy mà lại trở thành vật cát tường của nhà họ Kỷ tự bao giờ thế? Cô cứ cảm thấy cả nhà họ Kỷ đều không muốn gả cô đi.

Kỷ Thần Hi thầm tự nhủ là do bọn họ có hiểu lầm nên sinh ra có thành kiến với Tịch Cảnh Dương, còn hơn là tin toàn bộ người của Kỷ Gia thích con gái và cháu gái đến phát cuồng luôn rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play