Thế rồi hắn biến mất hẳn vào trong bông mẫu đơn.
Sau đó tôi đã lấy tay thử chạm vào bông hoa, vén cánh hoa lên, nhưng chẳng thấy bóng dáng hắn ta đâu cả. Tôi buông tay ra, chỉ thấy đóa hoa nặng trĩu đẹp đẽ đang âm thầm nở dưới ánh trăng.
Là mộng, hay là thực? Nếu tôi mắc vào huyễn thuật thì tôi đã mắc vào nó khi nào và ra khỏi nó khi nào?
Hay là tôi còn chưa ra khỏi huyễn thuật và vẫn đang ở trong giấc mơ do huyễn thuật ấy tạo ra. Không, không, chẳng có huyễn thuật nào cả, đời người chẳng phải là một cơn mộng ư? Đời người sao mà mong manh, sao mà giống một giấc mơ, tựa như giọt sương đậu lên cánh hoa lúc đêm xuống, rồi biến mất lúc sớm mai.
Giờ đây, sinh mệnh của tôi cũng sắp biến mất như giọt sương ấy. Tôi thắp nến lên, vừa dụi đôi mắt mờ đục, vừa run run cây bút trên tay viết cho ngài về những chuyện xảy ra ngày trước.
Tôi đã thực sự thấm thía câu nói của người đàn ông tự xưng là Hoàng Hạc ấy vào ngày hôm sau. Đúng như hắn nói.
Đó là buổi trưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play