Họ thắp đuốc.
Đại Hầu cầm đuốc đi trước, cả bọn bắt đầu leo xuyên qua rừng hòe.
Làn hương của lá hòe non hòa lẫn trong hơi đêm, mỗi lần hít vào là hương thơm ấy sẽ ùa vào lỗ mũi. Có thể thấy thấp thoáng mặt trăng qua kẽ lá, nhưng khi đã vào trong rừng rồi thì thật khó mà lần bước nếu không có ánh sáng. Thế nên họ đã thắp cây đuốc mang theo.
Đi sau Đại Hầu là Không Hải, tiếp theo là Dật Thế, cuối cùng là Bạch Lạc Thiên.
“Không Hải này.” Dật Thế gọi từ phía sau.
“Gì thế?”
“Trong lúc bước đi như thế này, càng lúc tớ càng thấm thía một cảm giác: vậy là mình đã lún sâu vào chuyện này mất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT