Họ lại uống một thôi, rồi tự khi nào tiếng mộ cổ đã ngưng, màn đêm buông xuống bên ngoài cửa sổ. Đúng lúc đó thì Ngọc Liên đi vào. Hơn tuổi Mẫu Đon, Ngọc Liên có nét đằm thắm và gọi cảm hơn.
“Chị Ngọc Liên.” Mẫu Đơn cất tiếng.
Mẫu Đơn di chuyển sang phía Dật Thế, còn Ngọc Liên ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Không Hải.
“Ô kìa, người em có mùi mực.” Không Hải nói với Ngọc Liên vừa ngồi xuống bên cạnh.
“Chết thật, em đã rửa tay rồi mà.” Ngọc Liên cười nói.
“Ông Bạch lại bảo chị đem mực và bút ra phải không?”
Ngọc Liên gật đầu trước câu hỏi của Mẫu Đơn.
“Đúng thế. Đang uống rượu thì bỗng dưng ông ấy đòi mực và bút...”
“Nghĩa là sao vậy, Ngọc Liên?” Dật Thế hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play