Hỡi ôi, ngài Triều Hành, lời giãi bày đáng sợ của Hoàng Hạc đã kết thúc như thế.
Kể xong, Hoàng Hạc nhìn tôi với đôi mắt như của một người sắp chết.
Im lặng kéo dài.
Tôi và Hoàng Hạc cứ im lặng nhìn nhau trong căn phòng đó.
Tôi đã chẳng còn thù ghét gì Hoàng Hạc nữa. Cũng chẳng còn luyến tiếc gì mạng sống của mình nữa. Chỉ có một nỗi buồn sâu thẳm như nước thấm vào tôi.
Con người là một loài sinh vật sao mà ngu ngốc đến vậy, sao mà buồn bã đến vậy? Cả Hoàng Hạc lẫn tôi đều phải chịu một nỗi buồn như nhau, không phân thứ bậc.
Chẳng thể nói được ai xấu, ai tốt. Ai cũng xấu. Và ai cũng tốt… Con người chắc chắn là một loài như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play