Từ sau hôm qua khi Vương tướng đi tới Đường gia một lần, ròng rã hai ngày đều không đến Thượng Thư tỉnh, cũng không vào triều.
Hắn là thừa tướng, là lão đại của Thượng Thư tỉnh, hắn không đi làm cũng không có người có thể quản, chỉ là Thượng Thư tỉnh vốn đã ít đi một vị thừa tướng, cứ như vậy, nhiệm vụ trên vai Đường Ninh liền nặng, mỗi ngày nhìn sổ con tới muốn ói, cũng đều là một chút việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi, nhìn tới phiền lòng, không nhìn cũng không được. ..
Vương tướng vài chục năm như một ngày ngồi ở vị trí này, mỗi ngày đối diện với mấy thứ này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đến ngày thứ ba, Đường Ninh mới một lần nữa ở Thượng Thư tỉnh gặp được Vương tướng.
Thần sắc của hắn so với mấy ngày trước nhìn càng thêm tiều tụy, nhưng ánh mắt lại vô cùng lăng lệ như cũ, Đường Ninh nhìn hắn, kinh ngạc nói: "Vương tướng đây là thế nào, ngã bệnh?"
"Thân thể của lão phu rất tốt." Vương tướng nhìn hắn một cái, hỏi: "Đường đại nhân biết đánh cờ không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play