Trần Hoàng uống xong dược thiện, dù chưa phục dụng viên Đại Hoàn Đan kia, nhưng cũng cảm thấy có tinh thần hơn rất nhiều, tán thán nói: "Tôn thần y quả thật là thần nhân, hiệu quả của dược thiện này, quả là nhanh chóng, trẫm đã hồi lâu không có cảm giác như vậy rồi. . ."
Ngụy Gian cười nói: "Nhuận Vương điện hạ cũng rất vất vả, ba canh giờ trước lão nô đi tới Ngự Thư phòng một chuyến, khi đó Nhuận Vương điện hạ đang chế biến dược thiện này cho bệ hạ."
Vẻ vui mừng trên mặt Trần Hoàng càng tăng lên, nói: "Viên nhi có hiếu tâm, chư vị hoàng tử không ai có thể so sánh, cũng chỉ có hắn, chân chính coi trẫm như phụ thân, cũng chỉ có hắn, đem bọn họ xem như huynh đệ tỷ muội chân chính."
Linh quang trong đầu ông ta lóe lên, bỗng nhiên hỏi: "Nếu như người kế vị là Viên nhi, lấy tính tình của hắn, tất nhiên sẽ không làm ra chuyện tuyệt tình, hắn cùng Thành nhi Minh nhi, trên tính tình là khác biệt. . ."
Ánh mắt của Ngụy Gian lấp lóe, cười nói: "Nhuận Vương điện hạ bây giờ còn nhỏ. . ."
Dường như vô ý, hắn đem hai chữ "Bây giờ" nhấn hơi nặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play