Vừa rồi rõ ràng Đường Ninh đã uống nước, nhưng khi Tô Mị không mảnh vải đứng trước mặt hắn, hắn vẫn thấy có chút khát nước.
Trên mặt đất là từng món quần áo, cái yếm, quần lót, trước mặt là dương chi bạch ngọc thổi qua liền vỡ, thân thể của nàng như là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không một tì vết, khiến người ta không dám nổi mảy may tâm tư nào.
Đường Ninh không thể phủ nhận, có một chớp mắt, đáy lòng của hắn khó mà kiềm chế đã tuôn ra một loại xúc động nguyên thủy, đây là bản năng nam nhân, khi một vị mỹ nhân tuyệt thế trần trụi đứng ở trước mắt, có ai không muốn lập tức ôm nàng vào trong ngực rồi thương tiếc một phen?
Nhưng trong mắt Tô Mị, hắn lại thấy được một chút cảm xúc hắn chưa từng thấy qua.
Hắn cúi đầu xuống, yên lặng nhặt váy dài của nàng từ dưới đất lên, phủi đi bụi đất phía trên, nhẹ nhàng choàng trên vai của nàng, nói khẽ: "Trong đêm lạnh, cẩn thận đừng cảm lạnh."
Nụ cười trên mặt Tô Mị càng sâu, nhìn hắn, hỏi: "Biết vì sao ta thích ngươi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play