Đương nhiên, người tham dự mưu hại mệnh quan triều đình, nhất là giám sát ngự sử, cho dù không phải chủ mưu, cũng là trọng tội, nể tình hắn tự khai, mặc dù tội chết có thể miễn nhung tội sống lại khó thoát.
Mà quan viên địa phương Ngạc Châu động tay chân trên tiền thuế, cân nhắc đến hoàn cảnh lớn ở Giang Nam, không trị được trọng tội gì, nhưng mưu hại giám sát ngự sử đã chạm tới ranh giới cuối cùng của triều đình.
Việc này cho dù Trần Hoàng không truy cứu, ngôn quan ngự sử trong kinh tuyệt đối sẽ ăn thua đủ cùng bọn hắn, ngoài ra, Lại bộ cũng không phải dễ trêu, ngày bình thường mở một con mắt nhắm một con, chỉ là bởi vì không tìm được cơ hội mà thôi.
Hỏi chưởng quỹ Uyên Ương lâu xong, Đường Ninh trở lại trong phòng, viết cho Phương Hồng một phong thư, chờ đến khi áp giải những người này vào kinh lại thuận tiện giao cho ông ta.
Ngạc Châu không lớn, địa bàn quản lý chỉ có ba huyện, trong vòng một ngày, huyện lệnh ba huyện đã đến đông đủ.
Ba người đứng trong nội đường, sắc mặt mỗi người trắng bệch, thứ sử Ngạc Châu, trưởng sử, biệt giá đều bị bắt vào trong lao, có thể thấy được lần này quan ở kinh thành tới là một nhân vật hung ác thế nào, lỡ may chọc giận tới hắn, có lẽ sẽ rơi vào kết quả giống những người kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play