Phùng lang trung Ti Phong ti sắp rời đi kinh sư, tiến về các vùng Sa Châu, trước khi rời đi, hảo hữu trong kinh dù là quan hệ xa gần, đều đứng ở cửa thành tiễn hắn.
Sa Châu là vùng nằm ở phía tây bắc Trần quốc, lại đi về phía trước chính là quan ngoại, giáp với Tây Vực, Tây Phiên, Túc Thận, ở đây tặc phỉ lan tràn, là nơi loạn nhất Trần quốc, rừng thiêng nước độc đầy loạn dân, bao năm qua không biết có bao nhiêu quan viên đã chết trên đường, quan viên triều đình đều tránh không kịp nơi này.
Bình thường người bị điều động tới Sa Châu đều là quan thần phạm tội, một khi bị đày đi, đời này đều không có bao nhiêu cơ hội trở về.
Mặc dù Phùng lang trung không phải tội thần, nhưng ai bảo Lại bộ có trách nhiệm khảo hạch quan viên thiên hạ, rừng thiêng nước độc cũng phải có người tiến đến, thật đúng lúc, nhiệm vụ này vừa vặn rơi vào trên vai Phùng lang trung.
Chỉ là chuyến đi này, hắn còn có thể trở về hay không thì không thể bảo đảm, thân bằng hảo hữu ở kinh sư, có thể đến đây tiễn biệt đều đã tới, bởi vì không ai biết được đây có phải là một lần cuối gặp được Phùng lang trung hay không.
Ở cửa thành, nhìn theo xe ngựa chở Phùng lang trung lên đường, sắc mặt Đường Kỳ lại trầm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT