Cơm nước xong xuôi, Chung Ý mang theo Tô Như đi tới phòng của nàng.

Tô Như cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện dưa chuột có thể làm mặt nạ đắp mặt để làm trắng đẹp kháng nhăn mà nàng nói.

Chủ yếu là trắng đẹp, mặc dù làn da của Tô Như cũng được coi là trắng nõn, nhưng cũng không thể so sánh với đại tiểu thư con nhà thiên kim được nuông chiều từ bé.

Kỳ thật đen nhất chính là Đường Yêu Yêu, nhưng cũng chỉ giới hạn trong ba người bọn nàng, có lẽ là bởi vì luyện võ, làn da của nàng hơi mang một chút màu sắc khỏe mạnh, cho dù là như vậy, cũng miễn cưỡng có thể được xem là da trắng mỹ mạo.

"Ai. . ."

Một tiếng thở dài vang lên ở phía sau Đường Ninh.

Đường Ninh xoay người, nhìn thấy Đường Yêu Yêu đứng ở sau lưng hắn, giật nảy mình, hỏi: "Ngươi đứng ở chỗ này làm gì?"

"Ta đứng ở chỗ này rất lâu rồi." Đường Yêu Yêu nhìn hắn, hỏi: "Ngươi nghĩ gì thế, mà lại nhập thần như vậy?"

Đường Ninh liền vội vàng lắc đầu: "Không, không, không có gì. . ."

Đường Yêu Yêu nhìn hắn, hồ nghi nói: "Ngươi rất bối rối, liên tiếp nói ba chữ không, có phải là ngươi đang nói xấu ta ở trong lòng hay không?"

Nếu như Đường yêu tinh đi làm bộ khoái, nhất định sẽ là chủng loại cấp cao nhất kia.

"Làm sao có thể." Dù sao thì nàng cũng không biết Độc Tâm Thuật, Đường Ninh nói tránh đi: "Ngươi than thở cái gì?"

"Trước không nói tới chuyện này." Đường Yêu Yêu nheo mắt lại nhìn hắn, "Ngươi nói là ngươi sẽ nói cho ta biết mặt nạ đắp mặt độc môn bí phương?"

Đường Ninh nhẹ gật đầu.

Đường Yêu Yêu lại hỏi: "Ngươi còn nói là không nói cho những người khác?"

Đường Ninh suy nghĩ, nói: "Ngươi cùng Tiểu Ý tình như tỷ muội, ngươi cùng nàng còn phân chia lẫn nhau gì nữa, của nàng liền là của ngươi, của ngươi chính là của nàng, nói cho ngươi cùng nói cho nàng có chỗ nào khác nhau sao?"

Đường Ninh cơ trí để cho chuyện này đã được lừa gạt qua, Đường Yêu Yêu không hỏi tới nữa, có chút buồn bực nói: "Cha ta ngừng cho ta tiền tiêu vặt, bây giờ ta một cắc tiền cũng không có."

Đường Ninh kinh ngạc nói: "Không phải là ngày đó còn lại tám trăm lượng hay sao?"

"Mua lễ vật cho Tiểu Như, mặc dù nàng không nhận, nhưng mà bạc cũng không còn nữa." Đường Yêu Yêu trả lời.

Đường Ninh suy nghĩ, nhìn nàng hỏi: "Sẽ không phải là ngươi đến đòi ta trả lại tiền đấy chứ. . ."

Một ngàn lượng của náng mới đưa cho mình được hai ngày, đã nói một năm thì chính là một năm, làm người phải giữ lời chứ. . .

Đường Yêu Yêu nhìn hắn, hỏi: "Ngươi còn tiền chứ?"

"Không còn." Đường Ninh đàng hoàng trả lời.

Ai có thể nghĩ tới, trong một đêm, Đường yêu tinh liền từ một cô gái có tiền nhất Linh Châu thành, phá sản đến nỗi trên người không còn đồng nào. . .

Hắn nhìn Đường Yêu Yêu, lại hỏi: "Cha ngươi vì sao mà ngừng cho ngươi tiền tiêu vặt?"

"Ông bất bắt ta đọc thơ, ta không đọc, ông ấy liền không cho ta tiền tiêu vặt." Đường Yêu Yêu ủ rũ cúi đầu nói: "Đọc một bài mới cho một trăm lượng, ta chính là chết đói, cũng không đọc thơ."

Đọc một bài ------ mới cho một trăm lượng.

Đường Ninh dám đánh cược, nếu như hắn đọc ra một bài thơ, người cha tài thần kia của Đường Yêu Yêu có thể cho hắn một trăm lượng, hắn có thể đọc đến mức cho Đường gia phá sản nhiều lần.

Đáng tiếc, mặc dù bọn họ đều mang họ Đường, nhưng lại không phải có cùng một người cha.

Hắn nói xong lại nghi ngờ hỏi tiếp: "Vì cái gì mà ông ta lại bắt ngươi đọc thơ?"

"Còn không phải là do Tiểu Ý hay sao!" Đường Yêu Yêu có chút cắn răng nghiến lợi nói: "Từ nhỏ ông ta liền để cho ta cùng Tiểu Ý học, Tiểu Ý viết ra một bài thơ, ông ta liền bắt ta đọc một bài, ngươi đếm xem, đoạn thời gian trước nàng đã viết ra bao nhiêu bài thơ?"

Ở dưới sự dẫn dắt cùng dẫn dụ của hắn, đoạn thời gian trước Chung Ý đã viết ra không ít thơ, hơn nữa còn lưu truyền rất rộng, cộng lại, sợ là cũng có mười mấy bài đi.

Cũng chính là mười mấy bài thơ từ kia, để cho nàng ngồi vững với danh hiệu "Đệ nhất tài nữ Linh Châu ".

Chung Ý làm tài nữ nổi danh ở Linh Châu, đại biểu cho nữ tử kiệt xuất ở Linh Châu, Đường Yêu Yêu có một vị "Khuê mật nhà khác " như thế, lại ở sát vách, mỗi ngày đều bị lấy ra so sánh, có thể nghĩ được, tuổi thơ của nàng cho tới bây giờ, còn có thể bảo trì quan hệ thân mật như vậy với Chung Ý, nhất định là tình cảm chân thật.

Nhưng mà, các nàng vốn là người có hai loại tính cách hoàn toàn khác nhau, lão cha của Đường Yêu Yêu muốn để cho nàng biến thành thục nữ giống như Chung Ý, có lẽ kiếp sau mới có thể.

Trên mặt của Đường Yêu Yêu lộ ra vẻ bất mãn, nói ra: "Tiểu Ý ở nơi nào, ta muốn tìm nàng tính sổ!"

Đường Ninh chỉ tới một hướng khác, nói ra: "Cùng Tiểu Như ở trong phòng."

Đường Yêu Yêu một chân đã bước ra ngoài, lại quay trở về, thở ra một hơi thật dài.

Áy náy của cô ta đối với Tiểu Như vẫn còn chưa tiêu trừ, thật sự là không dám gặp nàng.

"Ai. . ." Đường Ninh cũng thở dài.

Đường Yêu Yêu quay đầu lại nhìn hắn, hỏi: "Ngươi than thở cái gì?"

Đường Ninh có chút buồn bực nói: "Người bỏ thi châu, trong vòng mười năm sẽ không thể tham gia thi, ta muốn tham gia kỳ thi châu lần này. . ."

Không chỉ là phải tham gia thi châu, hắn còn phải mau chóng trả tiền cho Đường yêu tinh.

Chủ nợ đã khốn đốn như vậy, làm con nợ, hẳn nên phải trả tiền lại sớm hơn một chút mới là có lương tâm.

Hắn không muốn dùng tiền của Chung Ý, cũng không muốn mở miệng nhờ nhạc phụ.

Nếu như lần trước không đem toàn bộ dược liệu quý báu mà Tôn lão tặng hắn đặt ở trong kho của Chung gia, lưu lại một vài thứ, có lẽ là cũng sẽ không phải khốn đốn như vâyh.

Về phần Đại Hoàn Đan, đương nhiên là không thể bán.

Thuốc bổ mà Đường Yêu Yêu đưa cho Tiểu Như, tự nhiên là cũng không thể động, Đường yêu tinh cũng sẽ không để cho hắn động tới.

Cho nên tạm thời vẫn còn không có biện pháp gì.

"Ai. . ."

"Ai. . ."

Đều là bị người khác ép buộc làm chuyện mà mình không thích, hai người đồng thời thở dài, liếc nhau, có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên.

Tiện thể nhìn tới đối phương đều đã cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.

Thi châu đã không thể tránh né, nhưng vấn đề tiền, phải nghĩ một chút biện pháp, còn có thể giải quyết.

Đường Ninh nhìn nàng, hỏi: "Ngươi vừa rồi mới đắp mặt nạ dưa chuột rồi?"

Đường yêu tinh theo bản năng sờ sờ lên mặt cùng tóc, sau khi không phát hiện ra cái gì, mới nhìn hắn, nói ra: "Không có."

"Còn nói không có, trên người có mùi dưa chuột kìa. . ." Đường Ninh nhìn nàng, lắc đầu nói: "Thứ kia vào lúc ban đêm trước khi ngủ đắp một lần là được rồi, dùng nhiều cũng vô ích. . ."

Hắn nói còn chưa dứt lời, bỗng nhiên giống như là nghĩ tới chuyện gì, hai mắt tỏa sáng.

Đường Yêu Yêu căm tức nhìn hắn: "Ngươi nói trên người ta có mùi?"

"Ngươi không phải là không có tiền tiêu vặt hay sao, vừa vặn ta cũng đang thiếu tiền. . ." Đường Ninh nhìn nàng, nói: "Nếu không, chúng ta hợp tác đi. . ."

Đường Yêu Yêu kinh ngạc nói: "Làm gì?"

Đường Ninh lại ngẫm nghĩ thêm một lát, cảm thấy biện pháp này có thể thực hiện, gật đầu nói: "Ta nghĩ đến một cách kiếm tiền rất hay."

Đường Yêu Yêu lộ ra vẻ hiếu kỳ, hỏi: "Cách gì?"

"Hôm nay. . ." Đường Ninh mới nói ra hai chữ, bỗng nhiên lại ý thức được một vấn đề.

Một ngàn lượng bạc hắn mượn của Đường Yêu Yêu kia, ngoại trừ mua nhà cho Tiểu Như, đặt mua đồ dùng trong nhà, cũng còn thừa lại chừng ba trăm lượng.

Ba trăm lượng này cũng không phải là một con số nhỏ , dựa theo thời giá hiện tại, chuyển đổi một chút, tương đương với mười mấy hai mươi vạn của hậu thế. . . , nói cách khác, tiền vốn cần dùng cho chuyện này, hắn đã có.

Vậy hắn còn cần Đường Yêu Yêu làm gì?

Tại sao hắn lại cần phải đem chuyện này nói cho nàng?

Hoàn toàn là vẽ vời ra cho thêm chuyện ra a!

"Mau nói đi, có ý định gì?" Đường Yêu Yêu hưng phấn nhìn hắn, lộ ra vẻ kích động.

"A?" Đường Ninh giật mình, thở dài, nói: "Vừa rồi lại mới cẩn thận suy nghĩ lại một chút, cảm thấy biện pháp này hình như là không được. . ."

"Thật sao?" Đường Yêu Yêu nhìn hắn, nói: "Ta dự định bắt đầu từ ngày mai, liền dạy ngươi võ công. . ."

"Được!" Đường Ninh gật đầu nói.

"Nếu như ta biết ngươi có chuyện gì vui mà không mang theo ta. . ."

Đường Yêu Yêu cúi đầu xuống, nhìn nắm đấm của mình, Đường Ninh suy nghĩ, nói ra: "Ta đột nhiên cảm thấy, biện pháp kia vẫn có thể được. . ."

Đường Ninh nhìn nàng, nói: "Chuyện là như thế này. . ."

Sau khi Đường Yêu Yêu nghe xong, có chút hưng phấn nhẹ gật đầu, nói: "Chuyện này, còn cần nhờ Tiểu Ý hỗ trợ. . ."

Nàng lại nhìn sang Đường Ninh, hỏi: "Sau đó chia lợi nhuận như thế nào?"

Đường Ninh suy nghĩ, rồi nói: "Phân chia 5 : 5 đi."

Hắn cũng không phải là người keo kiệt, Đường yêu tinh đối với hắn trọng nghĩa khinh tài, hắn cũng không thể bạc đãi nàng.

"Không được." Đường Yêu Yêu suy nghĩ, nói: "Ngươi chỉ bỏ ra một chút chủ ý, chân chính làm việc vẫn là ta cùng Tiểu Ý, chúng ta cần phải được chia nhiều hơn một ít. . ."

"Vậy ta sáu các ngươi bốn?"

"Thành giao!"

Đường Yêu Yêu gật đầu biểu thị đồng ý, đứng lên, nói ra: "Ta đi tìm Tiểu Ý bàn bạc. . ."

Đường Ninh lắc đầu, không có học thức, thật là đáng sợ, lần này thật sự không thể trách hắn. . .

Đường Yêu Yêu nói rất đúng, chuyện này, kỳ thật hắn chỉ là bỏ ra một chút chủ ý, chân chính đưa đến tác dụng lớn, vẫn là nàng cùng Chung Ý.

Ở thời điểm mà khái niệm mỹ phẩm dưỡng da còn chưa phổ biến như bây giờ, loại thần khí vừa có thể ăn vừa có thể dùng làm đẹp như dưa leo thế mà còn có hàng ế, quả thực là chuyện hoang đường. . .

Đoạn thời gian trước, hắn mới dùng một bài Thất Tịch Từ giải phóng tâm linh của nữ tử Linh Châu, lần này, lại đến phiên giải phóng thân thể của các nàng . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play