Ngày thứ nhất có liên quan tới tỷ thí với Kiêu Kỵ vệ, cũng có liên quan tới bạc của hắn, mấy trận tỷ thí tiếp theo, đối với Đường Ninh lại không quan trọng như vậy.
Sáng sớm, Triệu Mạn đã cùng Tiểu Như Tiểu Ý đi Hưng Yên tự, nói là muốn đi ước nguyện, còn nói lá thăm ở ngôi miếu kia đặc biệt chuẩn, muốn đi cầu một cái.
Để tỏ lòng thành tâm của nàng, nàng còn muốn quyên một ngàn lượng bạc cho chùa.
Đường Ninh nghĩ nghĩ, hắn phí hết tâm tư xử lý tranh tài, đánh quảng cáo, rút cá chép, mệt gần chết còn không kiếm được nhiều bằng một tòa miếu ngoài thành, có mười người như Triệu Mạn, bọn hắn đã có một vạn lượng bạc tiền hương hỏa, cái giá phải bỏ ra chỉ là mấy cây thăm, vài câu nói may mắn, kiếm tiền so với đoạt tiền còn dễ dàng hơn.
Mà rút cá chép tặng quà chính là hắn, thế mà dân chúng đều chạy đến trong miếu quyên tiền hương hỏa cầu vận khí tốt, nếu sớm biết sẽ xảy ra chuyện này, hắn đã sớm thương lượng một chút cùng những phương trượng kia, mọi người chia năm năm. . . , hoặc là dứt khoát xây một tòa miếu, mặc kệ là cầu duyên hay hỏi sự nghiệp, tất cả đều đại cát tốt nhất, còn cần buôn bán mệt nhọc thế này à?
Hôm nay hắn còn phải đi Kiêu Kỵ doanh nhìn chằm chằm, hôm nay Tiêu Giác rảnh rỗi, không biết hắn có đi không, khi đi ngang qua Tiêu phủ, hắn lại trộm nghe được ở bên trong truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, cẩn thận nghe thì lại không còn nữa.
Trong Tiêu phủ, Tiêu Giác từ trên thân Tiêu Phúc tụt xuống, thở hổn hển, chỉ vào hắn, cả giận nói: "Lần sau ta vừa tỉnh ngủ mà nhìn thấy ngươi, ta sẽ lột sạch ngươi rồi treo trên cột cờ, nghe hiểu sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play