Đối diện với nữ tử mặc trang phục lạ lùng đến từ thảo nguyên này, ngày đó ở trà lâu khi Đường Ninh nói chuyện trời đất với nàng đã xác định được một chuyện.
Hai nước Trần Sở và thảo nguyên có mâu thuẫn khá lớn, nhưng vẫn có thương nhân ở hai nước vì lợi ích mà không để ý tới tính mệnh mà lui tới biên giới giữa hai nước, nhất là ở biên cảnh của hai nước với thảo nguyên nên lúc này nhìn thấy bọn hắn cũng không lạ gì.
Nói một cách khách quan thì nàng không giống như thương nhân, mà càng giống như một du hiệp hơn, lần trước nàng đã ra tay giúp đỡ bà chủ bán đậu hũ hoa kia, lần này cũng vì một nữ tử mãi nghệ gặp phải chuyện bất bình mà nàng rút roi tương trợ, mặc dù giá trị quan của nàng về chuyện không có thì cướp là không đúng, nhưng cũng không thể phủ nhận hiệp khí trên người nàng.
Tiếng kêu thảm thiết ngoài cửa vang lên bên tai không dứt, không bao lâu sau, Đổng Tồn Nghĩa đã chậm rãi đi tới, sau lưng còn có một vị quản gia đi theo.
"Khuyển tử có mắt mà không thấy Thái Sơn, đắc tội với Đường đại nhân, ta đã nghiêm trị hắn." Trên mặt ông ta cố nặn ra một nụ cười, sau đó quay sang liếc quản gia dâng cái khay trong tay qua, nói ra: "Đây là một chút tâm ý nho nhỏ, coi như là bồi tội với Đường đại nhân, mong Đường đại nhân nhận lấy."
Một tấm vải đỏ phủ trên khay được cuốn lên một góc, Đường Ninh nhìn thấy ở dưới có một chồng ngân phiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT