Trần Hoàng cẩn thận suy nghĩ một phen, cũng cảm thấy Đường Ninh nói có lý, nhìn hắn một chút rồi hỏi: "Sao ngay cả những chuyện này mà ngươi cũng hiểu thế?"
Nếu như ngay cả những điều này cũng không hiểu thì những lần hắn xem « Thiếu Niên Bao Thanh Thiên » và « Đại Tống Đề Hình Quan » kia đã phí công à, trước kia hắn còn mua một quyển « Tẩy Oan Tập Lục », mặc dù chỉ lật vài tờ, nhưng vẫn là nhớ kỹ được một chút nội dung.
Đường Ninh nhìn Trần Hoàng, cười nói: "Đại nhân quên à, hạ quan cũng là một tên đại phu."
"Ngươi không nói thì trẫm. . . , ta đúng là thật sự đã quên. . ." Ánh mắt Trần Hoàng cổ quái nhìn hắn một cái, thật sự là bởi vì thân phận của hắn quá nhiều, tân khoa trạng nguyên, Thi Điên, Hàn Lâm tu soạn, Hộ bộ chủ sự, Hình bộ chủ sự. . .
Nhiều thân phận như vậy thì cũng thôi đi, thế nhưng nghế nào hắn cũng rất chuyên nghiệp, khoa khảo trúng Tam Nguyên, làm thơ không có người nào giỏi hơn hắn, khi ở Hàn Lâm viện là người bác học nhất Hàn Lâm, tới Hộ bộ lại có thể đưa ra phương pháp mới trị tham quan, tới Hình bộ lại tinh thông tra án như vậy. . . , trong tình huống này, ai còn nhớ được ngoại trừ những thân phận này ra, hắn còn là sư thúc của Thái Y thừa. . .
Nghe những lời này, phú thương họ Hồ kia sớm đã nước mắt đầm đìa, ngã xuống trên mặt đất, khóc lóc đau khổ nói: "Đại nhân, ngài phải làm chủ cho tiểu dân, làm chủ cho nương tử của tiểu dân!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play