Đường Ninh không ngờ rằng hắn chỉ ngủ một giấc lại ngủ đến tận ngày thứ hai.
Đêm 13, 14 đến đêm 15 tháng giêng chính là đêm Thượng Nguyên, là thời gian náo nhiệt nhất trong một năm của kinh sư, ba ngày này ở trong thành không cấm đi lại ban đêm, bách tính có thể thỏa thích hưởng thụ cuộc sống về đêm.
Hai ngày trước bọn họ mới đến kinh sư, vốn định buổi tối sẽ dạo chơi một chút, không ngờ hắn ngủ một giấc đã ngủ thẳng tới Thượng Nguyên, bỏ lỡ mất đêm nay, vậy thì phải chờ sang năm.
Sắc trời vừa mới đen lại, toàn bộ kinh thành, lại dần dần sáng lên, đèn đuốc chiếu sáng như ban ngày.
Ngày hội Thượng Nguyên ở kinh sư, nếu bàn về náo nhiệt và phồn hoa, tự nhiên không thể so sánh với những đại đô thị hiện đại hoá ở thời hậu thế kia, nhưng đầu đường treo hoa đăng, dưới sông lại có liên đăng, từng chiếc thuyền hoa nhẹ nhàng đi qua, so với đèn nê ông đủ mọi màu sắc, cứ đến ngày lễ thì sẽ tắc đường ở hậu thế lại càng thú vị hơn.
Tiêu Giác đi bên cạnh lão khất cái, đi theo làm tùy tùng, giống như hạ nhân cẩn thận săn sóc, không hề có một chút dáng vẻ nào của tiểu công gia.
Hắn có ăn xuân dược đều không được, thế mà phương thuốc kia lại khiến hắn có phản ứng, lão khất cái đã thành cây cỏ cứu mạng để cho hắn có thể thực hiện tính phúc nhân sinh.
Đường Ninh và Lý Thiên Lan đi ở phía trước, đi đến trên cầu nơi nào đó, bước chân Lý Thiên Lan dừng lại, ánh mắt nhìn về phía phương xa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play