Giường của Diêu Xuân Nương thấp, chỉ đến đầu gối Tề Thanh, hắn không tiện ngồi lên giường nàng, nên cầm rượu thuốc chậm rãi ngồi quỳ xuống.
Trước khi xuất giá, nàng ít làm việc nặng, nên dưỡng ra được một làn da mịn màng trắng trẻo, giữa lưng có một đường sống lưng hãm xuống như khe tuyết, tiếp xuống chút nữa là bờ mông hơi cong, thắt lưng quần bó sát vào cơ thể, tạo ra một vết đỏ nhẹ.
Tề Thanh không dám liếc mắt nhìn vào eo Diêu Xuân Nương, hắn đổ rượu thuốc xoa ở trong lòng bàn tay cho ấm lên, người bình thường làm việc rất nhanh nhẹn, giờ phút này lại trở nên bó tay bó chân, rượu thuốc sắp chảy ra mà không biết nên bôi vào đâu.
Diêu Xuân Nương chờ mãi không thấy hắn động đậy, nhỏ giọng thúc giục: “Ngươi bôi đi.”
Nàng sợ đau, nói chuyện mà tay cũng run lên, nhưng giọng điệu lại cứng rắn như đá, Tề Thanh nhìn vào chiếc gáy đen nhánh của nàng, nói: “Sẽ, sẽ đau, chịu, chịu đựng.”
Diêu Xuân Nương không nói gì, chỉ dùng sức siết chặt gối.
Tề Thanh hồi mới học làm mộc, chặt cây, mang gỗ, va chạm là điều không thể tránh khỏi, một ngày làm việc về lưng đau nhức, lâu dần, hắn cũng đã có kinh nghiệm trong việc bôi rượu thuốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT