Chương 33

Hứa Thanh Vân nghi hoặc nhìn tôi, nói: “Hoàng Kim à, có phải cháu nhìn nhầm rồi không? Dì thật sự không có ra ngoài.”

Diệp Điền Tinh lặng lẽ nháy mắt ra hiệu với tôi, ý bảo tôi chớ nói lung tung, giả vờ như không biết là được. Cô ấy cho rằng Hứa Thanh Vân bảo cô ấy đưa tôi hộp quà là vì nghi tới thể diện của tôi, ám chỉ tôi đừng nói huỵch toẹt ra, như vậy sẽ khiến hai bên khó xử.

Tòi đương nhiên cũng không ngốc nghếch truy đến tận cùng, mà cho dù không hỏi thì trong lòng cũng có đáp án rồi.

“Dì à, hẳn là cháu nhìn nhầm rồi, cháu chỉ thấy được bóng lưng dáng người bà ấy rất đẹp, nhìn rất giống dì.” Tôi thuận miệng nói.



Hứa Thanh Vân vui vẻ cười nói: “õ… nhìn không ra, miệng lưỡi của Hoàng Kim cũng khóe lắm. Nhưng mà dì phải nhắc nhở cháu, sau này chủ có thể khen hai mẹ con dì, không được phép khen phụ nữ khác, biết chưa? Các cò gái trong thành phố hay nông thôn cũng vậy, được khen nhiều thì sẽ nghĩ nhiều đấy.”

Tôi gật đầu, Hứa Thanh Vân dường như có lòng muốn cho chúng tôi không gian riêng, nhanh chóng nói: “Dì còn hẹn bạn đi spa, hai

đứa nói chuyện đi, dì đi trước.”

Chờ Hứa Thanh Vân đi, Diệp Điền Tĩnh giả bộ trừng tôi một chút, nói: “Anh Kim, anh mới tớỉ thành phố không lâu mà đã học thói xấu rồi, còn biết khen mẹ em xinh đẹp nữa. Thế sau này em gả cho anh cũng có chút không yên tâm, anh sẽ không một dạ hai lòng chứ?”

Tôi lúng túng gãi đầu: “Sẽ không đâu, Điền Tĩnh, anh không phải cố ý đổi chủ đề đâu.”

Cô ấy lại nhanh chóng nói tiếp: “Anh Kim, hộp quà đó đúng là do mẹ bảo em đưa cho anh, việc này anh buồn bực trong lòng là được, nói ra chi cho xấu hổ. Anh đúng là trẻ tuổi, không có kỉnh nghiệm giao tiếp gì cả.”

Tòi không có phản bác lại cô ấy, mà trực tiếp hỏi: “Điền Tĩnh, nhà em giàu có như vậy, trong nhà hẳn có camera giám sát đúng không?”

Diệp Điền Tĩnh nghe vậy gật đầu, mở to đôi mắt lấp lánh: “Anh Kỉm, anh hỏi cái này làm gì?”

Tôi trả lời: “Điền Tĩnh, em có thể lấy ra video giám sát của ngày hôm qua không? Anh muốn coi trong thời gian đó, có phải dì ở nhà tập yoga không.”

Nghe tôi nói vậy, Diệp Điền Tĩnh có chút

tức giận, có điều không nổi đóa với tôi, chỉ không vui nói: “Anh Kim, anh có ý gì chứ. Không phải em vừa nói rồi à? Là mẹ đưa em quà, người phụ nữ có vóc dáng đẹp mà anh thấy trong camera giám sát chính là mẹ của em.1′

“Em cứ đi xuất video ra trước đi, xem xong anh sẽ giải thích với em.1′ Tôi nói thẳng, nói mồm không có bằng chứng, cô ấy nhất định sẽ không tin.

Mặc dù Diệp Điền Tĩnh không hiểu ý tôi lắm, nhưng mà vẫn dẫn tôi đến phòng giám sát.

Video nhanh chóng tua đến khoảng chiều ngày hôm qua. Quả nhiên, Hứa Thanh Vân ở nhà tập yoga.

“A!” Diệp Điền Tĩnh kỉnh hãi bịt miệng lại, liên tiếp lùi về sau mâỳ bước.

Tôi đỉ tới bên cạnh cô ấy, đưa tay ổn định lại cơ thể đang run lẩy bẩy của cô ấy.

‘Anh Kim, thế này là sao, chuyện gì thế này? Rõ ràng mẹ em ở nhà tập yoga, sao lại còn cùng lúc đưa qua cho em? Em bị trúng tà à?” Diệp Điền Tĩnh có chút nói năng lộn xộn hỏi tôi.

Tôi nói thẳng: “Người đưa em hộp quà không phải mẹ em, Điền Tĩnh, em nhớ lại một chút, xem lúc đó bà ta có chỗ nào khác thường

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play