Tiểu Trâu ăn hai ba miếng đã ăn hết món thịt lợn hấp, sau đó đổ mề gà xào me vô cơm: “Haha, tôi đã nói rồi mà, quán ăn này năm sao, mùi vị chắc chắn không tệ đâu.”

Đồng nghiệp tức giận cắm đũa vào bát lẩu Malatang: “Đều là do giao hàng Sóc chuột, trước đây tôi gọi đồ ăn ở Sóc chuột, đến bây giờ chưa từng gặp cửa hàng nào năm sao. Thỉnh thoảng có một cửa hàng được đánh giá cao thái quá, gọi một lần phát hiện còn không bằng mấy cửa hàng bình thường ăn.”

Lời này thật ra cũng không sai, bên giao hàng Sóc chuột hay có một số cửa hàng bị đánh giá xấu, đến khi những cửa hàng này muốn xóa bình luận, thì lại phải trả tiền. Vì vậy, có một số cửa hàng chỉ cần tiêu tiền, đánh giá tự nhiên có thể muốn tốt bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.

“Ai ngờ điểm số của Gấu Trúc không hề có thủy quân.”

Đồng nghiệp ấm ức ném nồi cho giao hàng Sóc chuột.

Nhìn Tiểu Trâu nhẹ nhàng quét sạch mấy món ăn, malatang của đồng nghiệp cuối cùng vẫn còn hơn phân nửa hộp.

“Đúng rồi, hôm qua không phải cô nói hôm nay còn có bánh Trung thu được ăn thử đúng không?”

Tiểu Trâu vỗ đầu, lấy ra một hộp nhỏ không bắt mắt ở trong góc bàn.

“Đây, vừa nãy đến tôi mới nhìn thoáng qua… Bánh nhân thập cẩm.”

Vẻ mặt Tiểu Trâu khó coi: “Tôi ghét nhất là bánh thập cẩm!”

Mùi dầu của bánh trung thu nhân thập cẩm quả thực là cơn ác mộng thời thơ ấu của cô ấy.

“Hơn nữa tôi thuộc phe của bánh mặn!”

Đồng nghiệp chớp mắt: “Hay là tôi nếm thử giúp cô nhé?”

Tiểu Trâu vốn còn đang ghét bỏ bánh thập cẩm thì bỗng im lặng. Cô ấy không thích ăn bánh nhân thập cẩm nhưng đồ ăn của quán này thật sự làm rất tốt, ví dụ như cô ấy vốn không thể ăn cay, nhưng hôm nay trong món mề gà xào me cho nhiều ớt như vậy, cô ấy lại không cảm thấy có gì.

“Được, cô... cô bẻ một nửa đi, nửa còn lại lát nữa chia cho Tiểu Hứa nếm thử.”

Ban đầu cô ấy định đặt bánh Trung thu cũng là do lo lắng Trung thu năm nay không thể về nhà, đặt một hộp bánh Trung thu để gửi cho cha mẹ ở nhà.

Hai mắt đồng nghiệp sáng rực nhận lấy nửa chiếc bánh nhân thập cẩm ngon lành kia, chỉ nhìn từ bên ngoài thì cũng không có gì khác biệt, thậm chí ở chỗ cắt còn có lớp xanh đỏ quen thuộc.

Đồng nghiệp bẻ một nửa, Tiểu Trâu ở bên cạnh nhịn không được nuốt nước miếng.

Kỳ lạ, rõ ràng cô ấy không muốn ăn nhưng hình như chiếc bánh nhân thập cẩm này đang tỏa hương thơm ngọt ngào.

Đồng nghiệp vui vẻ cắn một miếng lớn, chiếc bánh Trung thu này Thời Nhiễm đã làm với nguyên liệu đầy đủ, bánh Trung thu vô cùng đầy đặn, nửa chiếc bánh ở trong hộp cũng không quá nhỏ.

“Thế nào?”

Tiểu Trâu vừa hỏi ra khỏi miệng đã biết mình hỏi một câu vô nghĩa, không thấy đồng nghiệp đang nhìn một nửa còn lại với đôi mắt phát sáng hay sao?

Trong lòng đồng nghiệp vô cùng khen ngợi, vỏ bánh mềm, nhân bên trong càng nhai càng thơm, ngọt mà không ngấy.

Sau khi nuốt xuống, tất cả chỉ gói gọn trong hai chữ: “Quá ngon!”

Tiểu Trâu kéo phần còn lại về phía mình: “Ngon thật à?”

Đồng nghiệp: “Cái đó… cô có phải là người đu idol không?”

Tiểu Trâu: “???”

“Chính là cái loại, idol của anh hát với người khác, sau đó cô phát hiện ra, không phải bài hát tệ mà là hát không hay.”

Tiểu Trâu: “...”

Cảm ơn, kiến thức thật sâu sắc.

Tiểu Trâu không nhắc tới việc mặn ngọt nữa, cô ấy lập tức nhét một phần tư chiếc bánh Trung thu còn lại vào miệng.

“Thế nào? Tôi nói có đúng không?”

Tiểu Trâu nuốt miếng bánh xuống nhưng cũng không trả lời. cô ấy đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn.

“Này, cô làm gì vậy?”

Tiểu Trâu đặc biệt tự tin: “Tôi hỏi ông chủ xem có thể đặt thêm mấy hộp bánh không?”

Quả nhiên, sự ra đời của bánh Trung thu lập tức tạo nên một cơn sốt.

Các bình luận trên nền tảng giao đồ ăn bùng nổ.

“7Dxxxp: Không còn gì để nói, xin hãy thu nhận tôi, tôi tình nguyện làm bảo vệ cho quán ăn. Cô có phải là hậu duệ của đầu bếp hoàng gia xuất hiện để tạo phúc cho ngành chế biến thực phẩm không? Bánh Trung thu nhân thập cẩm hôm nay khiến tôi cảm thấy tất cả bánh Trung thu tôi ăn hai mươi mấy năm nay đều là giả!”

“9iXXXo: +1 là giả, chắc chắn chúng ta ăn không đúng cách. Làm sao bánh Trung thu nhân thập cẩm lại ngon như thế này cơ chứ!”

“8uXXXi: Anh em lầu trên không biết à? Lúc tôi còn nhỏ, gần nhà tôi có một tiệm bán điểm tâm lâu đời, bánh Trung thu nhà họ có hương vị y như thế này! Khi đó một mình tôi có thể ăn hết bốn cái! Nhưng tiếc là sau đó cửa hàng không tồn tại được lâu.”

“3iXXXc: Người phía trên, anh nói nghe vô lý quá, theo lời anh nói, tay nghề của cửa hàng kia rất tốt thế sao lại đóng cửa? Cầm công thức gia truyền này rồi tùy ý mở mấy cái tiệm cũng kiếm được rất nhiều tiền, duy trì đến bây giờ cũng không có vấn đề gì.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play