Cô gái tên Đóa Đóa không nhẫn tâm phụ lòng tốt của mẹ, lại thấy thương ngày nóng như này mà mẹ còn phải xuống bếp.
Tuy nhà không giàu có nhưng vì chân của mẹ bị thương khi làm việc, nên cũng có công việc ổn định trên tổ dân phố, mỗi tháng cũng có mức tiền trợ cấp cố định.
Theo lý mà nói cuộc sống của hai người hoàn toàn có thể thư thái.
Nhưng người làm mẹ này cứ luôn lo chuyện tương lai sau này của con gái mình, luôn ước gì có thể để lại chút tiền cho cô bé, nên cứ thắt chặt cuộc sống của chính bà ấy.
Về chuyện này, Đóa Đóa vừa lên cấp hai luôn không biết phải khuyên bà ấy thế nào.
Mẹ ở trong nhà bếp lại gọi to: “Đóa Đóa, con muốn ăn gì?”
Đóa Đóa: “… Mẹ, chúng ta đặt cơm bên ngoài đi!”
Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, cô bé nhớ ra tờ rơi phát trên đường lúc nãy.
“Mẹ ơi, mẹ xem nè, app giao đồ ăn này hôm nay phát hành trên mạng đó, trên đó có nói, đủ mười lăm đồng giảm tám đồng nè! Tương đương với khuyến mại 50%.”
“Gọi đồ ăn bên ngoài gì chứ, con chưa xem tin mới sao, mấy app giao đồ ăn đó là dùng dầu ăn tái chế làm đó, nói không chừng bên trong còn cho thêm thứ gì không thể ăn. Hơn nữa mấy cửa hàng nhỏ đó, đều là cửa hàng chuyên bán mang đi, không đảm bảo chất lượng chút nào hết.”
“Vậy chúng ta đặt mỗi hôm nay thôi, ngày mai không đặt nữa. Dù sao thỉnh thoảng ăn dầu ăn tái chế một lần cũng không bệnh đâu, mẹ à.”
Bà ấy không hề có sức phản kháng với sự làm nũng của con gái, vậy nên đành cởi tạp dề ra, mặt đầy bất lực: “Rồi rồi rồi, vậy đặt đi.”
Cô bé hô lên “vạn tuế” rồi vui vẻ cầm điện thoại trên bàn bắt đầu đăng ký tài khoản.
“Chọn một cửa hàng gần xíu, ăn cơm xong không thể đến trễ lớp thư pháp của con.”
“Con biết rồi mẹ.”
Đăng ký tài khoản mới trên mạng, lập tức nhận được một bao lì xì chào mừng người mới của hệ thống phát, cô bé lướt cửa hàng gần đây.
Một cửa hàng lâu đời bán bánh bao, thời tiết nóng như này, hiển nhiên không thích hợp để ăn.
Một chuỗi cửa hàng bán lẩu Malatang, cô bé liếm môi, sau đó bĩu môi rồi lướt qua, nghĩ cũng biết tuy mẹ thỏa hiệp cho mình đặt đồ ăn ngoài, nhưng chắc chắn sẽ không cho cô bé đặt lẩu Malatang bên ngoài thế này đâu.
Một cửa hàng bán bánh chẻo, cô bé dứt khoát bỏ qua…
…
Lướt lên lướt xuống mấy lần, chỉ có duy nhất một cửa hàng cũng coi như phù hợp với yêu cầu của mẹ.
“Mẹ ơi, con đặt cửa hàng này có được không?”
Bà ấy thò đầu qua: “Quán ăn Bốn Mùa? Cửa hàng này gần đây sao? Sao mẹ không nghe nói nhỉ?”
Nhấn vào cửa hàng, có lẽ do hôm nay là ngày đầu, cửa hàng này thậm chí còn chưa kịp đăng ảnh món, chỉ có phân loại các món đơn giản.
“Mì xào xốt thịt băm, cơm chiên thập cẩm, bánh nướng, mấy món này cũng đâu ngon gì đâu… À, còn có cơm trưa có thể chọn món. Mẹ xem xem, hay là đặt cơm trưa này đi, chọn một cá nấu dưa chua, thêm đậu hũ chiên, thêm rau chay ăn kèm là được.”
Cô bé nghe lời đặt đơn.
“Ủa! Con đặt mấy phần?”
Cô bé ngơ ngác: “Đặt hai phần ạ.”
“Trời ơi, đặt một phần được rồi, chiều mẹ tan làm trễ, ăn đại chút gì là được…”
Nhưng đã đặt rồi, bà ấy cũng không thể xin hoàn tiền đặt lại, nghĩ đến hai phần cơm thế này cộng thêm tiền ship, sau khi áp dụng mã khuyến mãi vẫn là tốn gần ba mươi đồng, trái tim bà ấy hơi nhỏ máu.
Ôi, cũng chẳng trông chờ vị của nó ngon cỡ nào, chỉ mong có thể nấu sạch sẽ chút thôi.
Qua hơn mười hai giờ rưỡi, tiếng chuông cửa vang lên.
Cô bé bụng sớm đã kêu ọt ọt nhảy cẫng lên đi mở cửa, người đến mặc quần đùi áo tay ngắn màu trắng in chữ giao đồ ăn Gấu Trúc, chỉ có dấu màu đen nhỏ ở góc bên trên quần đùi áo ngắn, cách xa cũng có thể nhận ra được.
Sắc mặt của nhân viên giao hàng cũng đỏ ửng lên, người đó lịch sự đưa túi cơm: “Bữa ăn của bạn, chúc bạn dùng cơm vui vẻ. Vì hôm nay là ngày đầu tiên nên ứng dụng của chúng tôi còn tặng thêm một chai coca.”
Hai mắt Đóa Đóa sáng rực, tuy thời tiết nóng nhưng mẹ chỉ cho phép cô bé một ngày uống một chai. Phần của hôm nay lúc nãy đã uống hết rồi.
Giờ đột nhiên được tặng tận cửa một chai…
Vui quá!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT