Cuối đông đầu xuân, khi băng tuyết vừa tan thì trời đặc biệt lạnh, gió thổi qua mặt cũng giống như bị d.a.o cạo.
Quý Ương dậy sớm đi bái kiến Tần phu nhân rồi quay về Tiêu Hoàng Các, giờ này Bùi Tri Diễn chắc còn đang luyện kiếm ở võ trường ngoài sân.
Quý Ương thích yên tĩnh nhất, đặc biệt không thích những cảnh luyện võ múa kiếm, Bùi Tri Diễn cũng không bảo nàng phải đi, nàng cũng lấy làm vui mà không cần phải đi xem, chưa từng một lần đến đó.
Về đến Tiêu Hoàng Các, tỳ nữ Thu Thủy tiến tới cúi mình nói: "Thế tử phu nhân có muốn dùng bữa sáng ngay bây giờ không?"
Trong phòng ấm áp, Quý Ương cởi bỏ áo choàng, nói: "Đợi thế tử về rồi hãy dọn bữa."
Thu Thủy vâng lời rồi lui ra.
Quý Ương thực ra cũng có chút đói, nàng nhón lấy một miếng mơ khô ngào đường trên đĩa trái cây, đưa lên môi cắn một miếng nhỏ, từ từ nhai.
Miếng mơ khô còn chưa nuốt xuống, bên ngoài đã truyền đến tiếng hạ nhân thỉnh an: ‘‘Thế tử gia đã về."
Quý Ương nghe thấy Bùi Tri Diễn đáp lại một tiếng không nhẹ không nặng, rồi theo sau là tiếng cửa mở.
Hắn vừa bước vào, Quý Ương đã cảm nhận được sự lạnh lẽo từ y phục hắn mang theo trên đường về, nàng co người lại một cách vô thức, nhưng vẫn bị Bùi Tri Diễn phát hiện.
"Yếu đuối." Bùi Tri Diễn cười, véo nhẹ chóp mũi nàng, rồi không tiến lại gần nữa: ‘‘Ta đi thay y phục."
Lạ là tay hắn luôn ấm áp, động tác véo mũi nàng cũng rất nhẹ nhàng, Quý Ương chẳng hề nhận ra rằng bản thân mình không hề cảm thấy phản cảm, nàng đứng dậy nói: "Để ta giúp ngài thay y phục."
Trong tay nàng vẫn còn cầm nửa miếng mơ khô, nếu đưa lên miệng ăn thì không tiện, đang định đặt xuống thì Bùi Tri Diễn bất ngờ cúi người, ngậm lấy đầu ngón tay nàng.
Quý Ương cứng đờ người lại, Bùi Tri Diễn dùng lưỡi cuốn lấy miếng mơ khô, cùng lúc đó, nàng rõ ràng cảm nhận được hắn tinh quái l.i.ế.m nhẹ đầu ngón tay nàng.
Cảm giác mềm mại ẩm ướt khiến tim Quý Ương như ngừng đập, trong một khoảnh khắc, sau đó lại đập nhanh hơn từng nhịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-98.html.]
Quý Ương ngây người đứng đó, nhìn đầu ngón tay ướt át của mình, cuối cùng mới phản ứng lại, nhanh chóng rụt tay về, nhìn Bùi Tri Diễn đang nhai miếng mơ khô, nàng lắp bắp nói: ‘‘Đó, đó là thứ ta đã ăn qua rồi.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Nàng giấu tay ra sau lưng, má ửng hồng, cố gắng lau đi sự ẩm ướt trên tay.
Bùi Tri Diễn cười vui vẻ, hắn đã ăn vào bụng rồi nàng mới nghĩ đến việc giấu tay đi, dáng vẻ ngây ngô đáng yêu này thật khiến hắn cảm thấy mình như nhặt được báu vật.
Bùi Tri Diễn giả vờ gật đầu, cố ý trêu nàng: ‘‘Thảo nào lại có vị ngọt hơn bình thường.”
Tiếng cười trầm thấp của hắn khiến Quý Ương mặt đỏ như gấc, nàng không muốn nghe hắn đùa cợt, chẳng còn chút nghiêm túc nào.
Tất nhiên, Quý Ương không dám nói điều này trước mặt hắn, nàng cúi mắt, nhỏ giọng nói: ‘‘Hay ngài đổi sang bộ áo gấm màu đen kia đi.”
Bùi Tri Diễn thấy nàng thật sự không muốn nói chuyện với mình nữa, thu lại ý nghĩ đùa cợt: ‘‘Ta tự mình thay đồ, nàng cứ dùng bữa sáng trước đi.”
Quý Ương lúc này chỉ muốn tránh mặt hắn, liền khẽ gật đầu.
Nàng bảo tỳ nữ dọn bữa, rồi quay lại bàn ngồi, liếc nhìn vào trong phòng, thấy Bùi Tri Diễn đang quay lưng đứng thay đồ bên giá treo, nàng liền lấy khăn tay ra lau mạnh ngón tay, nhưng dường như lau thế nào cũng không xóa được cảm giác ướt át đó.
Quý Ương thở dài cất khăn tay đi, lòng đầy rối bời.
Bùi Tri Diễn thay xong y phục, Quý Ương bưng một bát cháo gà xé sợi cho hắn, sau đó mới tự mình dùng bữa sáng.
Những ngày đầu sau khi thành thân, Bùi Tri Diễn thậm chí còn thích ôm nàng ăn cơm, Quý Ương kiên quyết không chịu, hắn mới chịu buông tha.
Quý Ương muốn bàn với hắn về việc tổ chức tiệc mừng thọ cho nội tổ mẫu vào cuối tháng, liếc nhìn hắn đang yên lặng dùng bữa, nàng nhẹ giọng nói: “Cuối tháng là sinh nhật của nội tổ mẫu, ta đã chọn vài món quà mừng, muốn ngài xem qua.”
Bùi Tri Diễn đáp: “Nội tổ mẫu thích gì, Ương Ương rõ hơn ta, nàng cứ tự quyết định là được.”
Quý Ương cân nhắc rồi đáp: ‘‘Vậy để ta tự quyết định.”
Bùi Tri Diễn kéo nàng vào lòng, hắn thực không thích tiểu cô nương luôn cẩn thận trước mặt hắn, ngay cả cách xưng hô cũng vẫn là ‘ngài’.
Nàng có thể đối với hắn tùy ý, có thể kiêu ngạo.