Lời này của Triệu Hi rơi vào tai mấy người Trần tú tài, luôn nghe ra một tia không tầm thường.
Trừ bỏ đồng thau, thì trước mắt đồ làm từ sắt chính là vật sắc bén nhất, tiên nhân chẳng lẽ là muốn đi tìm quặng sắt? Tìm quặng sắt chỉ để cải thiện nông cụ chẳng phải là phung phí của trời sao?
Bọn họ cũng khá thông minh, nhìn ra được một chút ý tứ từ tiên nhân, ngoại trừ mơ hồ bất an còn có một chút hưng phấn, cũng cân nhắc tới việc tạm thời sẽ ở lại thôn Đào Hoa tầm ba tháng rồi mới tính tiếp.
Triệu Húc rất nhanh liền cùng ba còn lại xuất phát, trước khi đi còn dặn dò Tiêu Thính Vân phải chiếu cố tốt người nhà của hắn.
Tiêu Thính Vân gật đầu: "Ngươi yên tâm đi."
Chuyện tiên nhân muốn mở lớp học rất nhanh liền truyền khắp thôn Đào Hoa, ba vị thư sinh mà Trần tú tài mới mời tới trong thôn chính là phu tử. Tuy nói lớp học không phải miễn phí, nhưng học phí lại cực thấp, nửa năm cũng chỉ có hai trăm văn tiền, hơn nữa nghe nói phu tử còn được chính Tiên gia truyền đạt tri thức, các lớp bên ngoài còn chưa chắc đã được như vậy đâu.
Cuộc đời của một người cũng không phải được sắp đặt sẵn từ khi sinh ra, tuy là nông dân không có kiến thức gì, nhưng cũng biết được được học là việc tốt, có thể biết chữ hiểu lễ nghĩa, giống như Trần tú tài, cho dù hắn không có cơ hội vào triều làm quan, nhưng ở thôn Đào Hoa cũng tương đối được thôn dân tôn kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play