Hôm qua Triệu Ngôn có cứu chữa một thôn dân trúng độc ở thôn Đào Hoa. Mấy ngày gần đây trại Thanh Phong rốt cục không độc chiếm ngọn núi nữa, ngầm đồng ý để dân thôn Đào Hoa lên núi săn thú hái quả dại nhặt củi lửa, ai ngờ có một thôn dân nhặt chút muối khoáng ở trên núi ăn, chưa đến nửa canh giờ đã trúng độc được đưa tới chỗ Triệu Ngôn rửa ruột, may là không ăn nhiều lắm, còn giữ được nửa cái mạng.
Triệu Húc gõ đũa lên bàn: "Huyện Đào Nguyên trời cao hoàng đế xa, chúng ta tự làm muối được chứ?"
Triệu Hi ăn xong bữa tối nhạt nhẽo, cũng cảm thấy khó chịu, suy nghĩ một lát bỗng nhiên cười nói: "Muối thì nhất định phải làm, nhưng chúng ta không cần tự mình làm."
Tiêu Thính Vân ngồi đối diện ngước mắt nhìn Triệu Hi, thoáng trầm tư liền không khỏi giật giật khóe miệng. Có lẽ hắn biết vị tiểu tiên nữ này đang có chủ ý gì.
Triệu Hi không ăn nhiều, mà đến thư phòng của ông nội đọc sách học tập một phen.
Trại Thanh Phong không thể thường xuyên liên lạc với các tiên nhân giống thôn Đào Hoa, mà tiên nhân cũng chưa bao giờ đi thăm trại Thanh Phong, hai ngày nay tiên nhân nói muốn lên núi xem bọn họ nuôi heo như thế nào, cả trại trên dưới vội vàng quét dọn không nhiễm một hạt bụi, sợ xúc phạm tới tiên nhân.
Sau lưng thôn Đào Hoa có hai tòa núi cao liên miên, nghe thôn trưởng nói phía sau núi này cũng có một thôn trang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT