"Đây là văn tự dị vực?" Tiêu Thính Vân lấy xuống một quyển sách tiếng Anh từ giá sách, nhìn trên bìa sách vẽ cậu bé tóc vàng có đôi mắt màu xanh lam, hỏi. Những ký tự này giống như con nòng nọc mà hắn từng nhìn thấy trên chén lưu ly của Triệu Hi đang dùng.
Triệu Hi đi tới nhìn thoáng qua, nói: "Đúng vậy, cuốn sách tiếng Anh này tên là "Hoàng Tử Bé"."
Mấy ngày nay Tiêu Thính Vân thường nghe thấy người Triệu gia nói ngôn ngữ mà hắn nghe không hiểu, cái gì mà "OK","Come on" linh tinh, hơn nữa trong phòng an ninh cũng dùng không ít ngoại ngữ làm hắn cảm thấy có chút lực bất tòng tâm, giờ phút này hắn lại muốn học tập một chút,"Ta có thể học sao?."
Triệu Hi có chút kinh ngạc, dứt khoát đặt cuốn "Hoàng Tử Bé" trong tay hắn, ở trong kệ sách tìm ra một quyển sách tên là "nhập môn ký âm" đưa cho hắn, còn dặn hắn nếu không hiểu có thể hỏi nàng.
Sau đó Triệu Hi tìm một hồi lâu trong thư phòng, lúc này rốt cục mới tìm được một quyển sách màu sắc rực rỡ: "Thiên Công Khai Vật", trong đó còn có tranh minh họa vẽ rất tỉ mỉ, nàng lật tìm thuật làm giấy trong sách.
Trần tú tài đứng ở một bên nhìn tranh minh họa đều hiểu được sách này quả thật rất tuyệt diệu, chỉ hận bản thân kiến thức còn thiển cận, trong sách này đa phần hắn đều không nhận được mặt chữ, bởi vì toàn bộ sách... là chữ giản thể.
Triệu Hi cẩn thận đọc qua một lượt, sau đó trầm ngâm nói: "Huyện Đào Nguyên kỳ thật có không ít cây trúc, chúng ta dùng làm giấy trúc đi".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play